NGỒI KHÓC TRÊN CÂY - Trang 22

vừa lóe lên trong mắt thầy? Nhưng có thực là tôi đã nhìn thấy tia chớp đó
hay tất cả chỉ là do tôi tưởng tượng, tôi cũng không chắc lắm.

Bây giờ thì thầy Điền có vẻ đã quên phắt sự có mặt của tôi. Chỉ con

Rùa là nhớ. Nó kéo áo tôi:

-Ra sau hè chơi đi anh!

Tôi lẽo đẽo theo nó rời khỏi phòng khách, sau lưng tôi tiếng mõ không

ngừng đuổi theo với một âm điệu rầu rầu.

-Từ khi dời nhà về đây, ông em bắt đầu lẩn thẩn.

Tiếng con Rùa vang lên bên tai tôi, nó nói như thanh minh.

Tôi không nói gì, nhưng tôi tin lời con Rùa. Lúc còn dạy học, thầy

Điền đã là ông giáo già nhất làng. Mười năm trước, lúc nhà tôi chuyển vào
phương Nam, thầy Điền đã xấp xỉ sáu mươi tuổi. Lẽ ra, ở tuổi đó người ta
đã nghỉ hưu. Nhưng vì trường thiếu giáo viên nên thầy được giữ lại.

Sau hè nhà con Rùa, cây bướm bạc khoe những chiếc lá trắng xanh

với những đường gân mảnh còn ướt sương đêm nhờ những tàu lá chuối to
bản phía trên quạt giùm hơi nóng. Tôi nhìn những chiếc lá, tưởng tượng đó
là những bàn tay có làn da mỏng đến mức thấy rõ mớ gân xanh và tôi
không kềm chế được ý định sờ tay vào một chiếc lá để ngắm những hạt
sương âu sầu rơi xuống.

Kế cây bướm bạc là hòn non bộ với những nhành dương xỉ mọc ra từ

kẽ đá, một cây cầu bắc qua khe nước nhỏ và một con gà trống bằng đất
nung đang đứng nghển cổ ngay ven hồ nước. Ở bậc đá phía trên là một
hang động huyền bí tối om om, ngay cửa hang một ngư phủ đang kiên nhẫn
buông câu với chiếc nón rộng vành che gần hết gương mặt. Hai tiên ông
ngồi đánh cờ trên một chiếc bàn đá vuông gần đó. Quân cờ là những hòn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.