NGỒI KHÓC TRÊN CÂY - Trang 24

Nói xong, con Rùa đứng chắn trước mặt tôi và thò tay thộp trúng ngay

cổ con ngỗng lúc này đã vươn ra rất dài và chiếc mỏ cứng như thép của nó
suýt chút nữa đã chạm được vào đùi tôi.

Tôi chưa kịp thở phào, con Rùa đã buông con ngỗng ra khiến tôi muốn

ngất, lần này chắc chắn là ngất thật.

Con Rùa dường như cũng biết điều đó. Nó ngồi thụp xuống, nói với

con ngỗng bằng giọng nhẹ nhàng:

-Em đi chơi đi! Đây là anh Đông, bạn của chị đó.

Trước ánh mắt ngạc nhiên của tôi, con ngỗng quay mình bỏ đi về phía

ao rau muống.

-Nó hiểu được em nói gì ạ? – Tôi liếm môi hỏi, khi con ngỗng đã đi

xa.

-Dạ.

Tôi nuốt nước bọt:

-Thế còn nó? Khi nãy nó nói gì vậy, lúc nó chạy về phía anh đó?

-Nó kêu “Kẻ trộm! Kẻ trộm!”.

Con Rùa khiến tôi dở cười dở khóc. Tôi liếc nó, nghĩ nó chơi xỏ tôi.

Nhưng vẻ mặt con Rùa thản nhiên đến mức tôi không tìm thấy một dấu
hiệu gì tố cáo rằng nó đang trêu tôi.

-Thôi, anh qua nhà cô Út Huệ đây! – Đột nhiên tôi nói.

-Anh không ra đầm sen với em à? – Con Rùa nhìn tôi bằng ánh mắt

nheo nheo.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.