NGỒI KHÓC TRÊN CÂY - Trang 25

-Chiều đi em! Bây giờ nắng lắm!

Tôi từ chối.

Trời nắng chỉ là cái cớ.

Tôi đang sợ ngỗng.

7

Ăn trưa nhà cô Út Huệ xong, tôi leo lên phản nằm nghe gió mơn man

da thịt. Nhà cô Út Huệ cửa nẻo thông thốc, gió tha hồ ra vào chơi đùa chạy
nhảy trên người tôi khiến tôi bị giấc ngủ cuốn trôi lúc nào không hay.

Khi tiếng chim chèo bẻo kẹt trên cây sầu đông trước sân đánh thức tôi

dậy, nhà đã vắng tanh. Cô Út Huệ chắc đã đội nón ra đồng. Bé Loan, mười
tuổi, con gái cô cũng chẳng thấy đâu, tôi đoán nó đang mải mê bắt chuồn
chuồn ngoài vườn cải.

Tôi ra sau hè, múc nước rửa mặt. Lúc đi vào, tôi nhác thấy bé Loan

đứng chỗ cây ổi, đang loay hoay với cái lon sữa bò trên tay.

Tôi tò mò nhón chân lại gần, trố mắt quan sát. Hóa ra nó đang chơi trò

gọi điện thoại.

Cái lon được đục rỗng hai đầu, một đầu bịt giấy, có sợi chỉ xuyên qua

ngay chính giữa. Sợi chỉ từ cái lon này nối với cái lon kia. Khi bị kéo căng,
sợi chỉ truyền được âm thanh.

Lúc tôi sè sẹ bước tới, bé Loan đang trò chuyện với con Rùa bên kia

hàng rào.

Nó nói huyên thuyên gì đó vào cái lon, hình như đang hỏi về bài học ở

lớp, xong úp cái lon vào tai để nghe con Rùa trả lời.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.