NGÔI LÀNG CỔ MỘ - Trang 129

Chương 18

Cách duy nhất

“N

hịn ăn đến chết???” Tôi choáng váng.

“Đúng… nghe nói là như vậy. Họ sẽ tắm rửa sạch sẽ, ăn một bữa cuối cùng
thật ngon rồi sau đó sẽ ngừng ăn, ngồi hoặc nằm im cho tới khi qua đời…
Họ quan niệm rằng như thế sẽ thoát khỏi những ham muốn trần tục, gột rửa
thân thể, sẵn sàng nhập cõi niết bàn…”

“Vậy thì… họ an nghỉ ở đây?” Tôi hỏi tiếp.

“Đúng, nghe nói ở dưới ngôi làng còn có một hầm bộ được xây để bảo

quản thi thể của những người nhập tục Santhara… Sau khi tục này dần lan
rộng ra mọi người xung quanh thì chính quyền địa phương đã cố gắng can
thiệp vào, chủ yếu là để chiếm đất. Lúc đó ông sư thầy người Ấn Độ đã
hoàn thành tục lệ này, được bảo quản ướp khô và đặt thờ trong căn hầm mộ
đó. Thế nhưng khi chính quyền phát hiện ra, họ yêu cầu hỏa táng tất cả
những người từng hoàn thành tục lệ này để không ai biết được nó nữa…
Thế rồi, họ nhặt được một viên xá lị sau khi hỏa táng, cháu ạ…”

“Vậy là còn một viên xá lị. Vậy thì nó do ai bảo quản ạ?”

“Hừm… người dân xin về để ở trong hầm mộ ấy. Lúc khai quật hầm mộ

đó, các chủ đầu tư định mang viên xá lị về ngôi chùa nào đó để bảo quản
rồi phá hầm mộ đi xây khu vui chơi,… thế nhưng…”

“Thế nhưng sao ạ?” Tôi sốt ruột hỏi.

“Thế nhưng không ai lại gần được viên xá lị đó, gần như đều bị bật ra.

Đội công nhân được giao nhiệm vụ khai quật và phá bỏ hầm mộ đó đều gặp
tai nạn hoặc xui xẻo sau này, bị thương ngay trên công trường… Thế nên
không có một ai dám làm nữa. Có những người còn nói họ nhìn thấy rất

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.