NGÔI LÀNG CỔ MỘ - Trang 12

trẻ con, người lớn gọi nhau í ới trong làng. Tiếng cửa gỗ, sắt đóng lại rầm
rập. Có vẻ như tiếng còi đã khuấy động bầu không khí loãng toẹt nơi đây
lên trong chốc lát.

Bố tôi nói: “Còi giới nghiêm đấy.” Tôi nhìn xuống đồng hồ đeo tay. Kim

giờ chỉ đúng số sáu.

Mẹ tôi tiếp lời: “Ừ mẹ quên dặn. Cái này rất quan trọng nhé. Sau 6h

không được đứa nào ra khỏi nhà cả, nhớ chưa, Hoài? Nhi?”

Em tôi gật gật đầu.

Tôi đáp: “Vâng. Nhưng tại sao ạ?”

“Làng này nó thế. Cứ làm theo đi, nhớ chưa? Tan học là về nhà luôn.”

Sau hồi còi, cả ngôi làng đột nhiên sáng rực lên. Ở trước mỗi ngôi nhà

đều treo một chiếc lồng đèn nhiều màu sắc nhưng màu đỏ là nhiều nhất.
Lúc buổi sáng đèn không bật nên tôi không để ý.

“Oa đẹp quá mẹ ơi!” Nhi reo lên phấn khích rồi chạy ra ngoài ban công

xem. Tôi cũng đi theo con bé. Những ngôi nhà san sát nhau, cao hay thấp
thì cũng có một chiếc lồng đèn điện treo ở trước cửa. Khung cảnh này đối
với tôi cũng quen thuộc, như ở trong mơ vậy.

“Nhà mình không thắp ạ?” Tôi hỏi còn đùa đùa: “Làng này nó thế mà?”

“Mai mẹ thắp.” Mẹ tôi đáp cụt lủn rồi đứng dậy đi dọn dẹp. Tôi cũng bắt

tay vào giúp mẹ.

Tôi lúi húi rửa bát rồi úp nó vào chiếc thùng các tông. Nhà quá bé còn đồ

đạc quá nhiều, tôi cũng không biết đến bao giờ mới dọn xong đống đồ đạc
này.

Lúc tôi xong xuôi thì trời cũng đã tối, xung quanh ngôi làng bất chợt tối

om. Ơ, mới bật đèn mà đã tắt rồi à? Tôi thắc mắc. Tôi vội chạy ra xem thì
chợt nhận ra.

Những làn khói mở đục đang lẩn khuất khắp con đường làng nứt nẻ. Đó

là sương mù. Sương mù dâng cao và ngày càng dày đặc hơn. Có lẽ những

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.