NGÔI LÀNG CỔ MỘ - Trang 136

“Vậy hẹn mọi người mai nhé.”

Tối hôm đó, tại nhà nghỉ trong thành phố, tôi đóng cửa luyện phép cả tối.

Tôi cần chuẩn bị kĩ càng cho trận chiến vào ngày mai. Dùng phấn phép vẽ
vòng bế quan trên nền nhà, tôi thắp lên bảy ngọn nến như thầy tôi đã dạy,
ngồi vào đó để thiền luyện.

Cả tối thấy tôi im lìm, cái Mai chẳng dám làm phiền, chỉ ngồi đọc mấy

cuốn sách thuyết.

Chiều ngày hôm sau, tôi sắp xếp đầy đủ đồ đạc vào trong chiếc túi to

quen thuộc rồi tới bệnh viện để đón Hoài. Tới nơi, tôi thấy mắt cô bé đỏ
hoe.

“Sao thế cháu?”

“Hôm nay em cháu phải thở bình oxi rồi, không biết có trụ được đến mai

không?”

“Yên tâm đi… cố gắng sẽ được. Hạn nhà cháu không phải trùng tang,

không lo. Chỉ tiếc là bố cháu mạng chưa tận mà đã đi rồi… Thôi, về làng
nhé.”

Chúng tôi bắt chiếc taxi đi về làng trong bóng chiều đang dần xuống.

Bước dần về phía ngôi làng, bầu không khí tĩnh lặng đến lạ thường.

Cảnh vật ngôi làng lúc này trông hoang tàn không còn sức sống. Những căn
nhà đã được dọn ra, không còn ai ở lại.

Ông trưởng làng và hai người khác đã đợi chúng tôi ở ngọn núi sau làng.

Hoài dẫn tôi đi.

Vừa gặp nhau, cái Hoài đã nói: “Ơ, Hiếu, sao cậu cũng ở đây?”

“Hai đứa quen nhau à?” Tôi hỏi.

“Vâng, bạn cùng lớp của cháu đó…”

“Tớ rảnh nên giúp đó…” Hiếu cười hiền.

“Chúng ta bắt đầu nhé…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.