NGÔI LÀNG CỔ MỘ - Trang 247

Chương 11

Đối Nghịch

*

C

hấm dứt câu chuyện, bà Thơm lại khóc lóc không dứt, không thể nói

được tiếp. Hiệp cũng rơm rớm theo.

“Vậy tại sao… anh bạn của Thu mất rồi mà Thu vẫn làm thế?”

Hiệp tiếp lời tôi bởi bà Thơm giờ không nói thêm được gì nữa.

“Thông tin đó là giả… người nhà bên kia biết nên tung ra. Họ giấu kín

thằng bé ở một chỗ canh chừng. Họ không chủ quan như em đã từng…
Thực ra bản chất Thu chưa bao giờ thoát khỏi sự điều khiển của con quỷ
kia… Chỉ là một cú lừa ngoạn mục, nhằm để gia đình nhả con mồi ra cho
nó… Và gia đình họ đã mượn gió bẻ măng…”

“Vậy là những người bị vận ấn sẽ có triệu chứng như vậy ư?”

“Đúng… thời gian đầu… dân làng chưa quen với hiện tượng này nên

nhiều người mất lắm, mỗi năm hai, ba người là ít. Như thế cũng chục năm
nay rồi. Sau dần người dân mới rút được kinh nghiệm, còn lập cả một đội
thanh niên chuyên đi cứu người… Em giờ cũng ở trong đó đó…”

“Quy luật là gì? Làm thế nào để tránh khỏi?”

Hiệp nhìn bà Thơm, chờ đợi, tay vẫn vuốt lưng bà. Giờ chỉ có bà Thơm

mới dám nói ra sự thật.

Bà Thơm nói sau những tiếng nấc nghẹn ngào:

“4… 49…”

“49 gì cơ?”

“Người thứ 49 qua cầu… chỉ tính lượt qua lại… vào mùng 7 một tháng

nào đó… sẽ bị nó bắt” Bà Thơm nói ngắt quãng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.