NGÔI LÀNG CỔ MỘ - Trang 323

Cái thằng Vũ hôm đó còn ngã xuống sông…”

“À… ra cậu Vũ dính Chu Thủy ở đó… Tôi hiểu rồi… Mai tôi cần mọi

người giúp nốt chuyện này cho chót… Cái xô cá đâu rồi? Đưa cho tôi, tôi
giữ… Xô cá này không được mở ra nhìn đâu…”

“Giúp gì hả thầy?”

“Mai đưa tôi lại đó một chuyến. Còn vài cái lễ nữa mới xong.”

Ông Mười tìm quanh quất chậu cá đã cất gọn đi ở đâu đó, lúc nãy vội

không kịp nhớ rõ. Lúc ở trên thuyền, cá quẫy rất mạnh, tưởng bung nắp ra
đến nơi.

Bất chợt có tiếng gào thét của một đứa trẻ vọng lại, mọi người làm xúm

vào. Ông Mười hốt hoảng thấy chậu cá để dưới gầm bàn lễ đã bị lôi ra mở
nắp. Đứa trẻ kia đang ôm mặt, máu chảy ròng ròng ra giữa những kẽ tay.

Thầy Lộc hét: “Đóng cái nắp xô lại!” Ông Mười cuống cuồng đậy nắp.

Chắc lũ trẻ con tò mò nghịch ngợm mở ra xem.

“Trời ơi, sao lại nhìn vào mắt cá?”

Máu chảy ròng ròng từ mắt đứa bé. Thầy Lộc lại đành phải vẽ bùa, dán

lên hai mắt của thằng bé, rồi đưa một viên ngọc trong như hòn bi cho mẹ
thằng bé dặn dò. Nó phải ngậm hòn ngọc đủ ba ngày ba đêm không được
nuốt, không được nhả ra, tạm thời bỏ ra lúc ngủ. Mắt không được mở, bùa
không được tháo. May ra mới phục hồi được vài phần thị lực. Xong xuôi
thì trả lại viên ngọc cho thầy. Người mẹ run rẩy không biết phải sao, đành
đưa đứa bé về.

“Nguy hiểm quá…” Thầy Lộc giữ chặt xô cá: “Quỷ độc nhiều năm chứ

có đơn giản gì… Cẩn thận còn bị nhập xác…”

“Xin lỗi… tại không ai nói gì nên tôi… tôi hớ hênh quá!” Ông Mười bối

rối.

“Phải giải quyết sớm thôi…” Thầy Lộc nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.