NGÔI LÀNG CỔ MỘ - Trang 35

phật, bảo đưa cho hai đứa con là tôi và Nhi đeo vào để được bình an. Bố
mẹ tôi bắt hai chị em tôi đeo vào ngay.

Những ngày sau đó quả thực êm đềm hơn một chút khi nhịp sống vẫn cứ

như thế. Con em tôi cũng yên hơn sau khi được làm phép và đeo chiếc
vòng ngọc Phật lên cổ. Có vẻ như chiếc vòng này còn có ích hơn đống tỏi
của tôi.

Về đây đã hơn một tháng mà tôi còn chưa kết thân được với ai trong làng

cũng vì ngôi làng này quá im ắng, ai về nhà nấy, không ở ngoài đường bao
giờ. Có đôi lúc đi học về, tôi đi ngang qua những ngôi nhà đang mở cửa.
Điều kì lạ là, hầu như ngôi nhà nào cũng không để bất kì đồ đạc nào ở dưới
tầng một cả, cùng lắm là để vài chiếc xe máy.

Nhìn những ngôi nhà kiểu ấy tôi cứ thấy giống nhà sàn bằng bê tông vậy,

chắc ở đây phong tục như vậy, nhập gia thì tùy tục thôi. Còn những ngôi
nhà được xây lên bằng những viên gạch đỏ trông lạ lạ, tôi chưa nhìn thấy
bao giờ nữa.

Rồi một đêm, sau một khoảng thời gian con em gái tôi không còn mộng

du nữa thì tôi lại bị đánh thức trong giấc ngủ.

Leng keng… leng keng…

Tiếng chuông vang lên liên tục dội vào tai tôi.

Tôi bàng hoàng mở mắt. Nhỡ đâu con em tôi nó lại đi linh tinh. Mấy

hôm nay nhiều muỗi nên trước lúc đi ngủ tôi có mắc màn, làm sao nó đi ra
khỏi màn được nhỉ?

Vội nhìn sang bên cạnh, tôi vẫn thấy con em tôi nằm im, thiu thiu ngủ.

Trong lúc đó, tiếng chuông vẫn vang lên không dứt.

Tôi nhìn ra phía cửa ra vào. Ở đó không có một ai cả. Vậy mà tiếng

chuông cứ kêu lên leng keng leng keng như có người động vào. Hay là do
gió nhỉ? Không phải, nhà tôi rất kín gió. Trước giờ không có người động
vào chuông không hề kêu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.