NGÔI LÀNG TỒI TỆ - Trang 44

"Đúng vậy." Klaus nói rồi đứng lên bên cạnh chị nó "Ta đi thôi."

"Gerhit!" Sunny đồng ý.

"Chờ đã." Hector nói "Ta không thể leo lên cây Nevermore."

"Tại sao không?" Violet nói "Chúng cháu leo thang cả một toà nhà, leo

xuống trục thang máy. Thì leo cây có nhầm nhò gì."

"Ta chắc chắn mấy đứa là những người leo giỏi." Hector nói "Nhưng đó

không phải là ý của ta." Ông ta đứng dậy và đi đến cửa sổ nhà bếp "Nhìn ra
ngoài đó đi." Ông ta nói "Mặt trời lặn rồi. Không còn đủ sáng để tìm bạn
mấy đứa trên cây Nevermore. Với lại, cái cây bị bao phủ bởi một đống
chim. Mấy đứa sẽ không bao giờ có thể leo qua lũ quạ đó - cứ như mò kim
đáy bể."

Bọn trẻ nhà Baudelaire nhìn ra ngoài cửa sổ và thấy Hector nói đúng. Cái

cây đơn giản là một cái bóng mờ ảo khổng lồ bởi lũ quạ đang đậu ngủ. Bọn
trẻ biết leo trong bóng tối đó đúng là mò kim đáy bể, cụm từ ở đây có nghĩa
là "không thể xác định vị trí anh em nhà Quagmire". Klaus và Sunny nhìn
chị nó, hi vọng con bé có thể đưa ra giải pháp, rồi nhẹ nhõm khi biết chị
mình đã nghĩ ra điều gì đó trước khi nó cột tóc ra sau bằng sợi ruy băng.
"Ta có thể leo với đèn pin." Violet nói "Nếu ông có mấy miếng thiếc, cây
chổi cũ, ba sợi thun, cháu có thể làm đèn pin trong mười phút."

Hector lắc đầu "Đèn pin chỉ làm phiền lũ quạ thôi." Ông ta nói "Nếu ai

đó đánh thức mấy đứa giữa đêm rồi chiếu đèn dô mặt, mấy đứa bực chứ,
nên mấy đứa không muốn bị vây quanh bởi hàng ngàn con quạ nổi điên
đâu. Tốt hơn là nên chờ đến sáng, khi lũ quạ bay lên làng trên."

"Chúng ta không thể chờ tới sáng." Klaus nói "Ta không thể bỏ lỡ nữa.

Lần trước chúng cháu tìm thấy họ, chúng cháu để bọn họ lại vài phút rồi họ
lại biến mất."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.