NGÔI NHÀ BÍ ẨN - Trang 12

Cô nức nở, giãn người ra ngay và bỗng hoàn toàn tin tưởng vào con

người cô vừa mới quen.

- Tôi sợ quá - Cô nói - và vẫn còn sợ ! Và rồi những viên kim cương...
Một lúc sau anh đưa cô vào thang máy, dẫn về nhà. Họ gặp bà hầu

phòng hốt hoảng đi tìm cô từ nhà hát nhạc vũ kịch cùng những người giúp
việc khác. Rồi Van Houben bước vào, đôi mắt mở to.

- Những viên kim cương của tôi ! Cô mang về chứ, Régine ?... Cô bảo

vệ đến chết những viên kim cương của tôi chứ ?...

Ông ta nhận thấy chiếc yếm quý và áo bó thân đã bị lấy đi, mê sảng

quá sức. Jean d' Enneris ra lệnh:

- Ông im đi... Ông thấy rõ cô ấy cần nghỉ ngơi chứ ?
- Những viên kim cương của tôi ! Mất hết rồi !... Chà ! Nếu Béchoux

có ở đấy ! Kim cương của tôi !

- Tôi sẽ lấy lại cho ông. Để chúng tôi yên.
Trên một chiếc đi - văng, Régine nhăn nhó, co giật và rên rỉ. D’

Enneris hôn nhẹ lên trán và mái tóc cô một cách có phương pháp, không áp
mạnh.

- Không thể chấp nhận như thế ! - Van Houben hoảng loạn kêu lên -

Ông làm cái gì vậy ?

- Ông để yên, để yên - Jean d' Enneris nói - Không có gì làm hồi phục

nhanh hơn việc xoa bóp nhẹ nhàng thế này. Hệ thần kinh cân bằng lại, máu
chảy đều, hơi ấm toả trong các tĩnh mạch. Như những qua lại của từ trường.

Dưới đôi mắt nhìn cáu giận của Van Houben, anh tiếp tục công việc

dễ chịu ấy còn Régine hồi phục lại dần và có vẻ thích thú biện pháp trị liệu
ấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.