NGÔI NHÀ BÍ ẨN - Trang 15

Tất cả thán phục cô và đối với họ, Arlette là một con người đặc biệt,

hứa hẹn một số phận rực rỡ. Họ hô lên:

- Hoan hô Arlette, cô thật mê hồn.
- Cô là người bạn tốt nhất; nhờ cô mà ba trong chúng tôi sẽ được đi

nghỉ ở Bờ biển xanh.

Cô ngồi xuống trước mặt họ, hồng hào, đôi mắt ánh lên nói với họ,

giọng nửa tâm sự, hơi tươi vui cũng hơi buồn và tự hào:

- Tôi cũng chẳng hơn gì các bạn, không khôn khéo hơn cô Rérine,

không nghiêm chỉnh bằng Charlotte và chẳng trung thực bằng Julie. Tôi
cũng có những người si tình như các bạn... Họ đòi hỏi nhiều hơn điều tôi
muốn cho họ... nhưng dù sao tôi cũng cho nhiều hơn mình muốn. Và tôi
biết đến một ngày nào đó sẽ kết thúc không tốt. Làm sao được ? Họ không
cưới chúng ta. Họ thấy chúng ta với những chiếc áo dài quá đẹp và họ sợ.

- Cô sợ điều gì thế ? - Một cô gái nói - Lá bài dự báo cô có của cải.
- Bằng cách nào vậy ? Ông già giàu có ư ? Không bao giờ. Thế mà,

tôi muốn đi đến...

- Đến đâu ?
- Tôi không rõ... Mọi cái quay cuồng trong đầu. Tôi muốn có tình yêu

và muốn có tiền.

- Cả hai ư ? Arlette ! Để làm gì ?
- Tình yêu để sống hạnh phúc.
- Còn tiền ?
- Tôi không biết nhiều. Tôi có những ước mơ, tham vọng và tôi

thường nói với các bạn. Nhưng muốn giàu... không phải cho tôi... đúng hơn
là cho những người khác... cho các em bé... Tôi những muốn...

- Arlette, tiếp tục đi.
Cô mỉm cười, nói nhỏ giọng hơn:
- Thật mơ hồ... những ý nghĩ trẻ con. Tôi muốn có nhiều

tiền, sẽ không phải thuộc về tôi mà tôi có thể sử dụng.Ví dụ, được tài
trợ, làm chủ, lãnh đạo một nhà may lớn, có tổ chức mới, nhiều phúc lợi... và
nhất là có của hồi môn cho nữ công nhân... Vâng, để mỗi người trong các
bạn có thể lấy chồng theo ý mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.