NGÔI NHÀ CÂY - Trang 56

— Ý anh là chẳng có gì xảy ra thật. – Steve thản nhiên đáp. – Em đã

hoảng sợ nên chạy về nhà. Anh chỉ chạy theo em thôi.

— Ô, phải! – Tôi kêu lên. – Anh cũng sợ.

— Không, anh không sợ. – Steve đáp lại. – Chẳng có gì mà phải sợ cả.

— Thế tấm ván ban nãy thì sao? Anh cũng thấy nó rơi xuống mà.

— Ôi, dễ giải thích thôi. – Steve cười nói. – Một tấm ván gỗ của ngôi

nhà mục nát rơi xuống. Một ngôi nhà cây bị bửa ra từng phần. Choáng thật!

— Không chỉ một tấm ván. – Tôi tức tối cãi. – Với lại nó không thể

long ra được. Chính con ma đã làm nó bị bửa ra. Giống hệt những gì Betsy
đã kể cho chúng ta nghe. Con ma không muốn chúng ta hoàn thiện ngôi nhà
cây, thế nên nó đã phá hỏng ngôi nhà.

— Nghe anh này! – Steve chậm rãi nói. – Anh lớn hơn em. Anh biết

nhiều hơn em. Không có cái gì có tên gọi là ma cả, Dylan. Không có ma!
Không có ma!

— Anh cũng có biết chắc đâu!

Steve nhỏm phắt dậy. Anh ấy kéo ra đôi ủng cao cổ trên giá tủ và đi

vào chân.

— Em làm anh phát điên. Chúng ta sẽ quay lại ngôi nhà cây. Ngay bây

giờ.

Hả?

— Em nghe rồi đây. – Steve mặc thêm một cái áo len nữa trùm ra ngoài

cái đang mặc. – Chúng ta sẽ giải quyết vấn đề ma quỷ này ngay đêm nay.
Chúng ta sẽ kiểm tra lại ngôi nhà cây ấy. Và em sẽ phải công nhận rằng
không có cái gì gọi là ma hết.

Steve mở hé cửa phòng ra.

— Đi thôi. – Anh ấy thì thào.

Tôi đứng im không nhúc nhích.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.