NGÔI NHÀ CÂY - Trang 58

— Có lẽ chúng sợ hơn cả mình tưởng. – Bố lẩm bẩm. – Chúng còn để

cả đèn.

Đúng lúc đó tôi chợt phát hiện một bên chân mình lộ ra ngoài chăn.

Và chân tôi vẫn đi giày. Nếu bố mà trông thấy thì sẽ lộ hết.

Bố đứng yên ngoài thềm cửa một lúc lâu. Tôi có nên rụt chân vào? Hay

làm thế sẽ gây sự chú ý mất?

Tôi biết là mình sẽ chẳng nghĩ ra nổi lý do chính đáng nào thanh minh

việc đi ngủ cả giày này.

Bố bước lui ra khỏi bậc cửa.

Hai mắt tôi bắt đầu giật giật. Vì hồi hộp.

Tôi đợi… và nghe thấy tiếng bố tắt đèn rồi sập cửa lại.

Xong!

— Hãy chờ thêm khoảng một tiếng nữa cho bố mẹ ngủ hẳn. – Steve thì

thào. – Khi đó chúng ta sẽ quay lại chỗ cũ. Bởi vì đây là đêm cuối cùng em
được phép lải nhải từ con ma!

Một giờ sau tôi đã có mặt dưới gốc cây sồi.

— Tiếp tục đi. – Steve ra lệnh. – Chúng ta sẽ kiểm tra từng li từng tí

một. – Anh đẩy tôi về phía cái thang,

Tôi không nghe thấy bất cứ tiếng cọt kẹt nào. Cả tiếng đinh bửa cũng

vậy. Dấu hiệu tốt đây, tôi thầm nhủ. Con ma có lẽ đã bỏ đi.

Bất chợt một chuyển động nhỏ ở góc xa phía chạc cây bên trên đập vào

mắt tôi. Rồi tôi trông thấy một cái bóng di chuyển xuống chạc cây bên dưới.

Tôi cấu chặt lấy tay Steve.

— Oái! – Anh ấy kêu lên.

— Anh có trông thấy gì không? – Tôi ú ớ hỏi khẽ. – Nhìn kìa!

Steve ngước lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.