NGÔI NHÀ CÂY - Trang 62

• 14 •

Hai con ma. Làm sao mà có đến hai con cơ chứ?

Tôi luống cuống bò dậy.

— Cút đi! – Tôi gào lên.

— Đừng làm tôi đau, xin làm ơn. – Steve van vỉ. 

— Làm ơn cho chúng tôi được yên! – Tôi nài nỉ.

— Ú… u… ù! Ú… u… ù! – Một trong hai con ma dọa.

— Làm ơn. Làm ơn đi. – Con ma kia dài giọng.

— Xin đừng làm tôi đau. – Con ma thứ nhất nhại tiếng anh Steve.

Rồi bọn chúng phá lên cười.

Giọng chúng không hề giống tiếng nghiến răng ken két hay gầm gào

kiểu của ma. Mà là giống tiếng con gái cười.

Tiếng của người.

Đó là Betsy và Kate.

Hai đứa đang thò cổ qua vòm cửa nhìn xuống chúng tôi.

— Xin hãy để chúng tôi yên! – Betsy cười đến mức suýt chết sặc.

Và đây mới là phần tệ hại nhất. Steve cũng bắt đầu cười.

— Ôi, ôi, một con ma, tôi sợ qqqqquá đi mất. – Anh ấy pha trò.

Tôi cảm thấy mặt mình nóng bừng lên. Hai tay xiết chặt lại thành nắm

đấm.

— Các người tưởng đây là trò đùa đây à? – Tôi tức tối hét. – Tất cả các

người đều bị ấm đầu!

Kate trèo xuống thang. Betsy bám sát gót.

— Có phải các… các người đã bày tất cả những trò này không? – Tôi

lắp bắp hỏi. – Cái búa? Những tấm ván gỗ? Mọi thứ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.