NGÔI NHÀ CỦA NGƯỜI CÁ SAY NGỦ - Trang 121

“Anh thấy miệng Mizuho rồi đấy. Mấy chỗ dán băng hăm lại cả rồi, đáng
thương quá.”

“Vậy à…”

“À, đúng rồi. Từ giờ,” Kaoruko dừng chân, khoanh tay trước ngực, “cũng
phải mua ít áo chui đầu thôi.”

“Áo chui đầu?”

“Vâng. Trước giờ không thể tháo ống thở ra nên em chỉ có thể mua cho con
áo có cúc thôi. Từ giờ, con bé có thể mặc cả các loại áo chui đầu rồi. Cả áo
len hay áo phông, đồ thể dục nữa.” Ánh mắt Kaoruko long lanh.

Kazumasa gật gù, “Em có thể cho con mặc bao nhiêu loại quần áo cũng
được. Con bé hợp với mọi loại trang phục mà.”

“Vậy sao? Thứ gì cũng hợp à? Ngày mai, em phải ghé luôn qua trung tâm
thương mại thôi,” có vẻ cô đang tưởng tượng đến chuyện cho con gái mình
mặc nhiều thứ đồ khác nhau hay sao đó, ánh mắt của Kaoruko cứ bay bổng
đâu đó trong không gian. Như thể chợt nhớ ra điều gì đó, cô chợt nghiêm
mặt lại, anh, cô nhìn Kazumasa với một ánh mắt chân thành. “Cảm ơn. Em
thật sự cảm ơn.”

Kazumasa lắc đầu.

“Không cần em cảm ơn đâu. Thế là tốt rồi,” giọng anh đã có chút khàn khàn.

4.

Sau khi đã mua xong đồ, Kaoruko cùng Ikuto dạo bước trên đường về thì
chợt thấy thứ gì trăng trắng bay bay trong không gian.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.