NGÔI NHÀ CỦA NGƯỜI CÁ SAY NGỦ - Trang 123

Kaoruko lao ngay ra, cô xoay đầu chiếc xe đẩy. Tuy có hơi chút ngả ra
nhưng mắt Mizuho vẫn nhắm nghiền.

“Con bé sẽ bị lạnh đấy. Chăn đâu rồi ạ?”

“Chăn ư, ờ thì…”

“Thôi được rồi. Để con đi lấy. Mẹ, mẹ bật điều hòa sưởi giùm con đi,”
Kaoruko vội buông lại một câu rồi đi ra ngoài hành lang.

Khi cô cầm cái chăn quay lại phòng khách, người Mizuho đã lạnh toát. Sau
đó, cô lập tức lấy nhiệt kế kẹp vào nách con bé.

“Sao mẹ lại tự ý đưa con bé đi như thế,” Kaoruko gầm gừ nhìn mẹ.

“Thì, bên này ngắm tuyết rõ hơn mà…”

“Con đã nói là nếu mẹ có ý đưa nó sang đây, nhớ để cho phòng đủ ấm đã
chứ. Mẹ quên rồi sao?”

“Xin lỗi con. Mẹ sợ nếu không nhanh, tuyết sẽ tan mất hết.”

“Vậy thì, mẹ cũng phải mặc đủ ấm cho cháu nó chứ, rồi lập tức bật điều hòa
sưởi lên. Lỡ nó bị cảm thì biết làm sao. Mizuho không giống những đứa trẻ
bình thường khác, chữa không dễ đâu.”

“Mẹ hiểu rồi. Xin lỗi con.”

“Mẹ có thực sự hiểu không vậy? Lần trước, khi con đi tắm…”, Kaoruko nói
gắt như vậy là bởi cô vẫn còn đang sôi lên sùng sục vì một lỗi nhỏ mẹ cô
mới gây ra hôm trước.

Tay phải của Mizuho tự nhiên cử động.

Như thể muốn nói, “Mẹ, đừng mắng bà thêm nữa.”

Có vẻ như bà Chizuko cũng để ý thấy. Hai người nhìn nhau.

Kaoruko vội im bặt. “Mizuho bảo hộ mẹ nên con bỏ qua vụ lần này. Mẹ nhớ
cẩn thận đấy.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.