NGÔI NHÀ CỦA NGƯỜI CÁ SAY NGỦ - Trang 126

Kaoruko không ghét dạng bác sĩ như Shindou. Ông chắc chắn không nói ra
những điều bất cẩn, cố gắng dựa theo những sự thật khách quan, ông đã làm
đúng trong vai trò bác sĩ. Chỉ là, những điều ông nói nghe sao quá lạnh lùng
trong những giờ phút này, như thể ông đang cố phủ định mọi thứ, ngăn ta
không được mơ mộng vậy.

Nhìn đứa con nhỏ mãi chìm sâu trong giấc ngủ, Kaoruko lại một lần nữa
nhắc nhở bản thân không được phép từ bỏ. Dẫu cả thế giới này có nói rằng
con bé này sẽ chẳng bao giờ mở mắt ra, cô vẫn luôn tin rằng ngày đó nhất
định sẽ tới.

Cô cho tay vào trong chăn, khẽ khàng nắm lấy cánh tay Mizuho. Cánh tay
mềm như kẹo dẻo marshmallow và có vẻ như gầy đi so với trước lúc rơi vào
cơn mơ này. Con bé có vận động gì đâu mà chẳng thế. Cơ bắp đã dần teo lại
cả rồi.

Cô nhìn lên đồng hồ treo tường. Đã hơn 5 giờ chiều. Cô nghĩ mình cũng nên
đi chuẩn bị bữa tối, tầm hơn 6 giờ ăn là vừa. Cô định đến khoảng 8 giờ là đã
xong bữa, dọn dẹp xong xuôi mọi thứ. Đêm nay, một “vị khách” quan trọng
sẽ đến thăm.

Cô nghe thấy tiếng chuông cửa vào tầm 9 giờ tối. Lúc này Kaoruko đang
trong phòng Mizuho cùng bà Chizuko cho con bé ăn.

Có tiếng gõ cửa rồi cánh cửa mở ra, Kazumasa xuất hiện, mặc áo khoác.
“Chào cả nhà”, lời chào đó dành cho bà Chizuko.

“À, chào con”, bà Chizuko đáp lời. Không phải là “con về rồi đấy à?”.

Kazumasa vẫn sống một mình trong căn hộ ở Aoyama. Bà Chizuko mới
được biết chuyện vợ chồng con gái mình đã ly thân gần đây nhưng cũng
không hỏi sâu vào vấn đề. Có lẽ bà đã nghe được chuyện từ Miharu từ trước
rồi.

“Mọi người đang bận hả?”

“Không sao,” cô đáp lời.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.