NGÔI NHÀ CỦA NGƯỜI CÁ SAY NGỦ - Trang 156

“Bạn trai? Theo dấu bạn trai ư? Ai chà...” Người tài xế gật gù như thể đã
ngộ ra điều gì. “Có khi nào cô nghi ngờ cậu ta ngoại tình. Cô cho rằng giờ
cậu ta sẽ đến chỗ người đàn bà khác?”

“Dạ, mà... đại khái là thế ạ.”

“Vậy à, biết ngay. Đúng là thằng bạn trai mất dạy. Nếu vậy, tôi sẽ cố giúp
cô,” bác tài cũng đã có chút nhiệt tình hơn. Có lẽ bị kích thích bởi sự tò mò.

Nghi ngờ ngoại tình ư, có phải là thế không nhỉ? Chỉ là, đây chính là điều
gần nhất với tâm lý của Mao hiện tại.

Cậu có bận công việc đến mấy, cũng chẳng bao giờ về sớm đến thế. Trước
kia, cũng có giai đoạn rất bận rộn, có thời gian ngủ là tốt rồi nhưng cậu vẫn
đi cùng với cô tới lúc đêm muộn.

Cứ nghĩ như vậy. Cô lại có cảm giác cậu sẽ đến một chỗ nào đó. Nơi đó có
điều đã làm trái tim Yuuya thay đổi, có phải đó chính là thế giới cậu đang
bảo vệ không?

Đã gần tới khu tháp Tokyo. Mao có thể phần nào xác nhận được trực giác
của mình rồi. Cung đường này hoàn toàn khác với đường về nhà Yuuya.

“Không rõ cậu ta định đi tới đâu. Có lẽ là Ebisu hay Meguro chăng…” Bác
tài lầm bầm.

Bác tài xe cậu vẫn chưa nhận thấy gì. Xe cô vẫn cứ thi thoảng luồn lách qua
mấy xe gần đó, để bám theo chiếc taxi của Yuuya. May mà đường phố cũng
chẳng tắc mấy.

“Quý khách này, tìm ra ổ ngoại tình của cậu bạn trai rồi, cô tính làm gì?”
Bác tài hỏi với vẻ hứng thú ra mặt. “Định phá ư?”

“... Cháu cũng chưa rõ.”

“Cô làm gì là tự do của cô, nhưng hãy giữ cho mình một cái đầu tỉnh táo.
Nếu có chuyện gì, đôi bên đều phải chịu hậu quả cả.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.