NGÔI NHÀ CỦA NGƯỜI CÁ SAY NGỦ - Trang 154

“Giờ tính sao đây ? Đi Monnaka

[1]

chứ. Vào quán bar mình vẫn thường đi

đi.”

[1] Cách gọi tắt Monzennakachou, một khu phố nằm ở Tokyo.

Ở Monzennakachou có quán bar quen của hai người.

Nhưng Yuuya dừng lại ngó đồng hồ đeo tay, gương mặt cậu trông có vẻ khó
khăn rồi lắc đầu.

“Không, tối nay ta về thôi. Từ giờ đến sáng mai, anh có việc muốn làm.”

Mao đứng khựng lại, mắt mở to.

“Ơ, gì thế. Lại là công việc sao?”

“Ừm... xin lỗi em nhé.”

Thật sự anh đang làm loại công việc gì, cô muốn hỏi vậy mà nghẹn lời. “Lâu
lắm ta mới gặp được nhau vậy mà.”

Vai khoác túi chéo, Yuuya chắp tay lại với nhau.

“Thành thật xin lỗi em nhé. Lúc nào đó anh sẽ đền cho em. Hãy thông cảm
cho anh.”

“Được rồi. Em gọi taxi về ngay cũng được. Cũng chưa muộn lắm.”

“Vậy, ta cùng nhau đi đến chỗ nào bắt được taxi nhé.”

Hai người vừa dợm bước tiếp, đã thấy một cái taxi đề biển trống khách tiến
tới. Sao mà cái taxi mắc dịch lại đến nhanh được thế này, Mao nổi cáu. Cô
còn có chuyện muốn nói với cậu cơ mà.

Yuuya giơ tay vẫy xe taxi, “Mao, em lên đi.”

“Yuuya đi trước đi. Em đi hướng ngược lại mà, nên sẽ qua mé bên kia đón
xe”.

Con đường hai người đang đứng là đường ngược chiều.

Yuuya cũng chẳng khách sáo gì, gật đầu đồng ý ngay.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.