NGÔI NHÀ CỦA NGƯỜI CÁ SAY NGỦ - Trang 155

“Hiểu rồi. Anh sẽ gọi em sau. Ngủ ngon nhé.”

“Chúc anh ngủ ngon.”

Nhìn theo bóng chiếc taxi Yuuya ngồi lên đi xa dần, Mao lại bước đi. Những
suy nghĩ không thể nào dứt cứ xoắn xít trong lòng cô.

Khi cô đi đến ngã tư tiếp theo, cô lại thấy một chiếc taxi trống từ đằng trước
chạy lại.

Nếu lên chiếc xe đó, cô sẽ đi ngược chiều nhưng một ý nghĩ chợt nảy ra
trong đầu cô. Mao xoay người lại, chiếc taxi Yuuya đang ngồi hiện vẫn còn
đợi đèn đỏ. Nhìn thấy thế, cô quyết tâm rồi. Cô vẫy chiếc taxi kia.

Chiếc taxi dừng lại, cửa sau mở ra. Mao leo vào xe, “Hãy theo dấu chiếc taxi
kia giùm cháu,” cô chỉ đằng trước.

“Theo dấu? Nó sẽ đi đâu?” Người tài xế tóc bạc hỏi cô với vẻ nghi ngờ.

“Cháu không rõ. Thế nên cháu mới nhờ chú bám theo chứ. “

Hơ, giọng người lái xe có vẻ phật ý. “Tôi không thích làm mấy trò này đâu
nhé.”

“Xin chú đấy. A, chú không nhanh thì mất dấu giờ.”

Chiếc taxi của Yuuya đã đi tiếp mất rồi.

“Thật là,” người tài xế vừa nói vừa bắt đầu khởi động máy. “Để người ta
phát hiện cũng không hay đâu. Khó thật đấy. Nếu có làm mất dấu thì cô tha
thứ cho tôi nhé.”

“Không sao đâu chú. Xin lỗi, đã ép chú phải làm thế này.”

“Cô không phải cảnh sát đó chứ? Nếu người trong xe kia là tay nào ghê gớm
lắm, họ mà nhận ra rồi ép uổng gì cô thì xin lỗi nhé.”

“Không sao đâu. Người ta cũng là người bình thường thôi,” cô thêm vào.
“Bạn trai cháu.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.