NGÔI NHÀ CỦA NGƯỜI CÁ SAY NGỦ - Trang 167

Đây là khu Nishiazabu. Hiroo ở ngay gần đây. Ngôi nhà đó nằm trong khu
Hiroo.

Cô đi ăn monjayaki với Yuuya vào tối thứ Năm tuần trước nữa. Thời gian
thấm thoát, chưa gì đã hơn hai tuần trôi qua rồi. Ngày hôm đó còn nóng bức,
nhưng gần đây, thời tiết đã sang hẳn thu rồi. Trong khoảng thời gian này, hai
người vẫn có nhắn tin qua lại nhưng chưa hề gặp nhau. Mà gọi là nhắn cho
có chứ nội dung thì chẳng có gì. Sáo rỗng không thua mấy lời chúc in sẵn
trên thiệp đầu năm mới, cô cũng chẳng thèm đọc lại.

Khi nhận ra thì cô đã cho xe chạy tiếp. Nhưng không phải là con đường về
bệnh viện. Cô đi về hướng khu Hiroo. Cảm giác đầu óc mình trống rỗng, chỉ
có chân tay là cứ tự ý vận hành.

Một lát sau, cô đã đến gần nơi muốn tới. Như thể thúc vào lưng Mao, một
bãi đỗ xe xuất hiện ngay đúng chỗ đó.

Cô chầm chậm nhấn phanh chân, gạt cần lái và xoay vô lăng. Cô gái cho
chiếc ô tô vào một chỗ trống nơi bãi đỗ.

Trước khi tắt động cơ, cô xác nhận lại một lần nữa vị trí trên hệ thống định
vị. Bản thân cũng nắm được đại khái vị trí căn nhà đó nên sau khi xác nhận
được cung đường đi từ nơi hiện tại, cô tắt động cơ. Cô xuống ô tô, khóa lại
rồi bắt đầu dạo bước.

Mình đang muốn làm gì đây? Đến căn nhà đó, rồi mình muốn làm gì?

Biết đâu, hôm nay Yuuya cũng có ở nơi đó thì sao? Nếu đó đích thực là công
việc của anh ấy, cũng không có gì là lạ. Cô muốn xác nhận điều gì? Điều đó
mang ý nghĩa ra sao. Mà không, về căn bản, cô sẽ xác nhận theo kiểu gì
đây?

Cô tự hỏi mình, nhưng chẳng quan tâm có câu trả lời hay không, cô vẫn
không hề dừng bước. Rẽ ngoặt nơi góc đường vẫn lưu lại trong trí nhớ, cô
tiếp tục đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.