NGÔI NHÀ CỦA NGƯỜI CÁ SAY NGỦ - Trang 168

Giữa ban ngày ban mặt, ấn tượng khác biệt hẳn nhưng đúng là đêm đó, taxi
đã đưa cô đi qua cung đường này. Những bước chân của Mao chậm dần.
Trong lồng ngực cô, một phần nào đó đang muốn trì hoãn lại.

Với lại...

Ngôi nhà đó ở ngay mé tay trái. Một căn biệt thự phong cách Âu núp mình
giữa những vòm cây. Màu bức tường nhờ nhờ của đêm trong ký ức hóa ra
lại là một sắc nâu sáng. Còn nữa, mái nhà màu đỏ.

Đi dọc theo hàng rào màu be, cô dừng lại trước cánh cổng lớn. Màu sắc khác
nhiều so với những gì nhớ được, cô cũng hơi thắc mắc xem đã đúng nhà
chưa. Nhưng hoa văn trang trí trên cánh cổng chính là thứ cô nhìn thấy đêm
hôm đó. Hơn thế nữa, biển nhà đề “Harima”.

Cô nhìn vào phía bên trong tòa nhà. Thấy cánh cửa chính dẫn vào trong nhà
cuối đoạn đường dài nho nhỏ. Ô cửa sổ ngày hôm ấy sáng đèn, hôm nay lại
treo rèm kín mít.

Hôm nay, Yuuya cũng có đây chăng? Lại đến đây để bảo vệ thứ gì bên trong
đó?

Trên cột trụ nơi cánh cổng, cô thấy một cái chuông. Nếu nhấn chuông, mọi
thứ sẽ ra sao? Khi được hỏi là ai, cô sẽ trả lời ra sao đây? “Tôi là bạn gái của
Hoshino Yuuya, hôm nay anh ấy có tới đây không?” hay sao?

Cô lắc đầu. Cô không thể làm những chuyện kiểu đó. Cứ như một kẻ say
tình mù quáng. Lỡ để Yuuya phát hiện ra chuyện mình lén theo dõi chỉ khiến
mọi thứ càng tệ hại hơn thôi. Có khi cậu lại trở nên ghét cô thì sao.

Về thôi. Tại sao cô lại đến nơi này cơ chứ? Cô đã làm gì vậy?

Đúng vào lúc cô định rời khỏi cánh cổng thì nghe thấy tiếng người đằng sau
lưng, “Cô có việc gì tìm đến nhà tôi vậy?

Cô giật nảy mình đến trái tim tưởng như ngừng đập. Khi quay lại, cô thấy
một người phụ nữ mặt trái xoan đứng đó với vẻ mặt nghi ngờ. Người đó
mặc một bộ váy xám, bên ngoài khoác một cái áo khoác màu hồng nhạt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.