NGÔI NHÀ CỦA NGƯỜI CÁ SAY NGỦ - Trang 170

Mao lắc đầu. “Anh ấy chẳng chịu nói gì cả.”

“Vậy ư?”, người phụ nữ đáp với vẻ ra chiều suy nghĩ. Thế rồi, cô ấy lại cười
với Mao.

“Nếu được, mời cô vào dùng trà. Tôi cũng muốn kể cô nghe về việc cậu
Hoshino đang làm.”

“Được không ạ? Nhưng anh ấy đã nói là tối mật rồi.”

“Tối mật ư...? Đúng là chuyện không phải ai cũng có thể nói được. Nhưng
cô thì được,” người phụ nữ mở cổng và nói, “mời vào.”

“Em xin phép,” Mao bước chân vào trong khu nhà.

“Mà tôi vẫn chưa hỏi tên cô nhỉ?” người phụ nữ vừa đóng cửa vừa nói.

“À... Em tên là Kawashima. Kawashima Mao ạ.”

“Mao à? Tên hay quá. Không rõ viết theo cách gì vậy?”

Cô đáp là gồm hai chữ “Chân” trong “chân thật” và chữ “Tự” trong “cùng
nhau”. Nghe vậy, người phụ nữ lại lặp lại, “Tên hay quá”.

“Xin hỏi... chị là vợ giám đốc Harima?” Mao gắng hỏi một câu.

“Vâng,” người phụ nữ đáp lời. Sau đó, cô ấy cũng giới thiệu tên là Kaoruko.

“Tên của chị cũng hay thật.”

“Cảm ơn cô,” phu nhân giám đốc nói vậy rồi bắt đầu đi bộ trên con đường
nhỏ rải đá. Nhìn tấm lưng đó, Mao lên tiếng gọi chị ta. Phu nhân dừng chân,
quay lại.

“Em đã nói dối là nghe anh ấy kể về nhà mình. Thực ra, em thấy lo lắng vì
không rõ anh ấy đang làm gì nên mới theo anh ấy đến đây. Vậy nên, em
không muốn anh ấy biết chuyện mình đã tìm đến nơi này. Nếu chị không thể
đồng tình với em thì cứ nói thẳng ra ạ. Em sẽ về ngay. Em chỉ mong chị
không nói gì cho anh ấy giùm em thôi”, Mao đứng thẳng người nói vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.