NGÔI NHÀ CỦA NGƯỜI CÁ SAY NGỦ - Trang 189

“Trên đường đi, Korn thấy cơ thể mình như có lửa đốt, đến lúc nhận ra thì
cậu đã quay về làm chú cáo nhỏ mất rồi. Phép thuật đã tan. Chú cáo nhỏ vội
vàng trả Kazefukigusa về với đất nhưng đã chậm mất rồi. Đóa hoa cứ tàn úa
vậy thôi. Xin lỗi, xin lỗi, bạn Kazefukigusa, chú cáo nhỏ cứ khóc lóc xin lỗi.
Nó khóc đến tận lúc nào không rõ. Đêm hôm ấy, có tiếng đập cửa sổ phòng
nữ hoàng. Cô hầu gái ra mở cửa nhưng không thấy có ai. Thay vào đó, một
đóa hoa Kazefukigusa đặt ở đó. Nhờ bông hoa, nữ hoàng đã được cứu sống
nhưng không ai hay người nào đã đặt bông hoa trước cửa phòng.”

“Hết,” Shinshou Fusako nói vậy rồi gập cuốn sách vào.

“Buồn thật nhưng quả là một cuốn sách hay”, Kaoruko đặt tách trà xuống.

“Chị đã biết nội dung ư?”

“Tôi cũng nắm được đại khái. Chú cáo nhỏ nhờ phép thuật biến thành người
đã gặp được nữ hoàng phải không?”

“Vâng, cả hai cùng chơi đùa và trở nên thân thiết với nhau. Nhưng nữ hoàng
đổ bệnh, thế đó.”

“Quá sốc, chú cáo nhỏ đã quên đi chuyện phép thuật. Thành ra, chú đã làm
ra chuyện ngốc nghếch đó. Chú đã mất đi hoa Kazefukigusa thân thiết, lại
chẳng thể gặp được nữ hoàng nữa.”

“Đúng là thế thật, nhưng rốt cuộc chuyện đó có phải là ngu ngốc không?”

“Ý chị là sao?”

“Nếu chú cáo nhỏ chẳng làm gì, nữ hoàng sẽ chết. Chưa kể, Kazefukigusa là
một loài thực vật ngắn vụ. Một lúc nào đó nó sẽ héo rũ. Lúc đó, phép thuật
cũng sẽ mất đi tác dụng. Đúng là chú cáo đó đã mất đi lí trí nhưng riêng
chuyện cứu được tính mạng nữ hoàng, ta không thể nói là chú ta đã có một
quyết định đúng đắn hay sao?”

Kaoruko đã nắm được lối suy nghĩ của Shinshou Fusako. “Nghĩa là,” sau đó
cô tiếp tục, “nếu cứ để yên, sinh mệnh đó rồi cũng sẽ mất đi, trong khi còn
có thể giúp đỡ được người khác thì hãy làm đi có phải hơn không ư?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.