NGÔI NHÀ CỦA NGƯỜI CÁ SAY NGỦ - Trang 190

“Ta có thể phân tích theo cách đó cũng được. Nhưng không rõ tác giả của
cuốn sách này có nghĩ sâu xa đến thế hay không?” Shinshou Fusako cho
cuốn sách vào túi, nhìn lên bàn. “Mùi hương thật thơm.”

“Cô giáo uống nhanh kẻo nguội.”

“Cảm ơn chị”, cô ta hướng về phía bàn, nhưng Shinshou Fusako nói.
“Nhưng chị cũng không cần phải khách sáo quá như thế, lần sau không cần
mời tôi trà nữa đâu. Từ trước đến nay chị đã quá chu đáo rồi. Đã phiền chị.”

“Ít nhất cũng phải mời được cô giáo tách trà chứ.”

“Không cần, quan trọng hơn, tôi cũng muốn chị nghe chuyện cùng con. Hi
vọng chị có thể biết được con gái chị được nghe những cuốn sách như thế
nào.”

Giữa chừng câu chuyện về đóa hoa Kazefukigusa và con cáo nhỏ, Kaoruko
rời đi khiến cô ta thấy không thoải mái chăng? Câu chuyện đó không phải là
dành cho đứa bé bị chết não kia, mà dành cho mẹ của bé ư?

“Tôi hiểu rồi. Từ lần sau, chúng ta sẽ làm như thế nhé.” Kaoruko nặn ra nụ
cười hồi đáp lại.

2.

Bất chợt thất một thứ lành lạnh chạm xuống mũi, Kadowaki Gorou thở ra
một hơi. Chẳng còn cách nào khác, anh cũng đã chuẩn bị tinh thần từ trước
rồi, lấy ra một cái áo mưa từ túi xách đặt bên cạnh.

Những người khác cũng nói đại loại như, “biết ngay là mưa mà.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.