NGÔI NHÀ CỦA NGƯỜI CÁ SAY NGỦ - Trang 187

như cô Yonegawa. Khi Kaoruko hỏi về vấn đề này thì chị ta lại đặt ngược lại
câu hỏi với cô, “Chị mong muốn sẽ giáo dục cháu theo cách nào?”

“Tôi nhờ cô,” Kaoruko nói thế rồi tiếp, “Cô Yonegawa đã làm rất tốt. Nếu
được, tôi mong cô tiếp tục cách giáo dục đó.”

Shinshou Fusako nhẹ gật đầu với gương mặt vô cảm, “Để tôi suy nghĩ,” cô
ta chỉ nói vậy. Cô để ý rằng cô ta không hề nói, “Tôi đã hiểu rồi.”

Nhưng thời gian đầu, cô ta cũng chạm vào cơ thể Mizuho, cho con bé nghe
nhiều loại âm thanh khác nhau như cách cô Yonegawa đã làm. Mỗi lúc như
vậy, cô ta cũng để ý đến những dấu hiệu cơ thể của con bé y như vậy. Nhưng
đến một thời điểm nào đó, cô ta dần chỉ đọc sách cho con bé nghe. Tuy phần
lớn chỉ là sách tranh dành cho trẻ nhỏ, nhưng cũng có những truyện khá là
lôi cuốn.

Kaoruko đã hỏi thử, “Cô cho rằng đọc sách sẽ có tác động với Mizuho sao?”

Shinshou Fusako lắc đầu, “Không thể biết được có tác động hay không,” cô
ta nói vậy. “Nhưng mà, tôi cho rằng đây là thứ phù hợp nhất. Nếu chị không
thích, tôi có thể tìm thêm thứ khác.”

“Không, chuyện này thì... Vậy nhờ cô nhé,” Kaoruko cúi đầu trong khi vẫn
còn nghĩ có tác động và phù hợp khác nhau ở chỗ nào.

Nhưng chuyện xảy ra sau đó một thời gian. Một ngày cũng như hôm nay,
Kaoruko rời khỏi chỗ ngồi một lúc để pha hồng trà. Cô để tách trà lên khay
bưng đến tận trước cửa phòng, có vẻ như lúc rời khỏi phòng, cô đã không
đóng cửa cẩn thận, cánh cửa mở hé ra một khoảng. Cô lấy một tay giữ khay
trà, một tay định gõ cửa mà dừng lại. Bởi cô nhìn thấy những chuyện đang
xảy ra bên trong phòng.

Shinshou Fusako không hề đọc sách. Cô ta đặt cuốn sách trên đùi, cứ im
lặng nhìn Mizuho. Cô nhìn từ phía sau nên không rõ biểu cảm gương mặt đó
như thế nào. Nhưng Kaoruko như thấy đâu đó lửng lơ cảm giác trống rỗng
nơi tấm lưng ấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.