NGÔI NHÀ CỦA NGƯỜI CÁ SAY NGỦ - Trang 221

“Chị không phải người ngoài,” Kadowaki nói. “Nghe chuyện của chị, tôi
cảm thấy có chút ngượng ngùng. Tầm nhìn của chúng tôi còn thấp kém quá.
Vậy nên, tôi cũng muốn chị đem chuyện này nói với vợ chồng Etou.”

Shinshou Fusako nhìn xuống, ngẫm nghĩ một lúc lâu. Kadowaki cũng không
tưởng tượng được trong đầu cô ta đang vẩn vơ với những suy nghĩ thế nào
nhưng đấy chắc chắn là những ý nghĩ nghiêm túc.

“Nếu được, tôi cũng muốn đi thăm cháu.”

“Vậy ta quyết ngày thôi,” Kadowaki rút điện thoại ra.

5.

Hôm thứ Bảy sau ngày Shinshou Fusako đến văn phòng “quỹ hỗ trợ”,
Kadowaki đưa cô ta đến bệnh viện nơi có bé Etou Yukino đang điều trị. Trên
đường đi, cô ta nói, “Tôi có mua mấy thứ này tới nhưng không biết có ổn
không?” rồi lôi từ trong túi giấy ra một hộp bánh. Bên trong là bánh su kem.

“Đừng để bé Yukino nhìn thấy thì không có vấn đề gì”, Kadowaki nói.
“Hình như bên đó nghiêm khác với chế độ nước và đường trong khẩu phần
ăn lắm. Lúc nào cũng chỉ cho ăn toàn những thứ vô vị, chắc con bé cũng ấm
ức lắm.”

“Vậy sao? Thật đáng thương... Vậy thì, không nên để con bé thấy thèm
nhỉ?”

“Khi về, đưa mẹ con bé sau, tránh nó nhìn thấy là được.”

“Tôi sẽ làm thế. Đáng ra không nên mua mấy thứ này,” có vẻ Shinshou
Fusako thực sự thấy ân hận. “Nhưng mà, cái này chắc được nhỉ,” cô ta cho
lại hộp bánh vào trong túi giấy, tiếp đó lôi ra một con thỏ bông.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.