NGÔI NHÀ CỦA NGƯỜI CÁ SAY NGỦ - Trang 292

cô nhíu mày tỏ vẻ không vui rồi nhanh chân bước ra ngoài.

Kazumasa thở dài, nhìn lên trên bàn. Đĩa và cốc, thìa dĩa đều đã sắp hàng
đâu ra đấy. Đếm được cả thảy bảy bộ. Chiếc ghế kê ở cạnh hẹp của bàn chắc
chắn là dành cho Ikuto rồi.

Chắc sẽ có sáu đứa bạn đến tham dự, anh lửng lơ nghĩ vậy. Sinh nhật mời
được chừng này bạn chắc đời sống học đường ở trường tiểu học của Ikuto
cũng không đến nỗi nào.

Anh nghe thấy tiếng gào tức tối của Kaoruko ngay sau đó. Dội từ hành lang
vào. Kazumasa và bà Chizuko đứng ngay bên cạnh nhìn nhau.

Lại nghe thấy có tiếng. Lần này là Ikuto. Nhưng mọi người không nghe
được thằng bé nói gì.

Ngay khi Kazumasa bước ra đến hành lang, anh đã nghe thấy tiếng quát của
Kaoruko, “Con đừng nói ngốc nghếch thế, nhanh xuống đây mau.”

“Không muốn. Con không đi.”

“Sao thế? Wakaba cũng đến đấy. Cả bố nữa. Lát bạn bè con cũng sẽ đến còn
gì. Nào, nhanh lên.”

Ikuto đang cố giằng tay ra khỏi mẹ, chợt ngưng bặt. Gương mặt nhăn nhúm
như sắp khóc.

“Thật ra là sao thế?” Kazumasa hỏi.

“Không biết. Chỉ là đột nhiên không muốn tổ chức sinh nhật thôi.”

“Tại sao?”

Ikuto chẳng nói gì, ngồi xuống luôn ở đấy.

“Tóm lại là xuống phòng khách đi. Nếu con muốn gì thì xuống đó nói.”

Nghe Kazumasa nói thế, Ikuto chậm rãi đi xuống cầu thang. Kaoruko đi theo
với vẻ mặt nghiêm trọng. Kazumasa ghé tai cô hỏi, “Chuyện gì thế?”.

“Ai biết,” cô chỉ lắc đầu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.