NGÔI NHÀ CỦA NGƯỜI CÁ SAY NGỦ - Trang 316

dạo là niềm vui mỗi tuần một bận của cô.

Khi chuẩn bị rẽ ngoặt, tiếng còi ô tô vang lên. Kaoruko dừng chân, cô quay
lại. Một chiếc Benz màu xanh đen đỗ sát rạt bên cạnh cô.

Cửa xe bên ghế người lái hạ xuống. Cương mặt thò ra từ đó chính là
Enokida Hiroki.

Ngay gần đó là một quán cà phê nổi tiếng với các loại bánh ngọt dùng hoa
quả tươi. Enokida gửi chiếc Benz vào một bãi đỗ xe trả tiền rồi cùng cô ngồi
xuống một cái bàn nhỏ, đối diện nhau. May mà có khoảng trống đủ rộng cho
lái xe lăn.

“Anh thấy em có nhiều thay đổi rồi, thật đáng ngạc nhiên. Anh đã thấy quen
quen nhưng cứ tưởng là một ai khác cơ, đến mức suýt đi qua luôn.”

Theo lời Enokida, anh ta đang trên đường trở về sau khi mang quà mừng trẻ
mới sinh đến nhà một người quen.

Ngắm nghía gương mặt Kaoruko lần nữa, anh ta nói, “Em khoẻ mạnh thế
này anh an tâm lắm. Lần cuối gặp nhau, em vừa sầu khổ vừa mang một nét
gì đó như hoang dại. Thật lòng, anh đã lo không biết cứ để em về như vậy có
ổn không.”

Những lời của Enokida kiến Kaoruko chỉ biết cười ngại ngùng. Hôm cô đã
quyết đó là lần hẹn hò cuối cùng, còn về tận nhà anh ta dường như mới xảy
ra ngày hôm qua.

“Lúc đó, em đã làm phiền anh rồi,” cô cúi đầu.

“Anh cũng thế, chẳng thể làm gì được cho em, anh thật có lỗi. Tuy anh cũng
có nghe chuyện nhưng tình hình ra sao, anh chẳng dám tưởng tượng nữa,”
anh ta nhìn chăm chú vào chiếc xe lăn rồi quay lại nhìn Kaoruko. “Đúng là,
em đã rất vất vả đúng không?”

Có nói dối cũng chẳng nghĩa lý gì. “Đúng vậy,” cô đáp.

“Một đứa đang hoạt bát chạy chơi như thế, một ngày đột nhiên rơi vào giấc
ngủ say như thế. Cuộc sống như đảo lộn 180 độ. Em cảm giác như mọi hi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.