NGÔI NHÀ CỦA NGƯỜI CÁ SAY NGỦ - Trang 56

Kazumasa cảm thấy hơi bối rối không rõ có nên đồng tình với cô không, anh
xác nhận lại thái độ của mình một lần nữa. “Nếu có là em hay anh ở đó, có
lẽ kết quả cũng như vậy thôi.”

Kaoruko chậm rãi chớp mắt nói cảm ơn rồi rời đi.

Kazumasa kéo cái áo đã cởi ra vứt bên cạnh lại gần, lấy điện thoại từ túi áo
trong. Anh bật nguồn lên kiểm tra thì đã thấy có mấy tin nhắn. Nhưng có vẻ
không có cái nào khẩn cấp cả.

Anh dò số của ông Tatsurou từ danh sách. Trước khi gọi điện, anh cân nhắc
xem mình nên nói gì. Không giống bố mẹ Kaoruko, bố Kazumasa chưa biết
chuyện gì đã xảy với cháu gái mình. Lúc còn ở trong phòng đợi bệnh viện,
anh đã suy nghĩ bao lần xem có nên gọi cho ông Tatsurou không nhưng đã
quyết rằng đợi có kết quả rồi liên lạc sau.

Đúng mười năm trước, mẹ anh đã sang thế giới bên kia vì chứng ung thư
thực quản. Đứa con trai duy nhất của bà mãi chẳng chịu kết hôn, bà đã ra đi
trong hối tiếc vì chẳng có cơ hội nhìn được mặt cháu, nhưng giờ thế này có
khi nào với bà lại là điều tốt. Với tính cách của bà, nếu biết được đứa cháu
yêu quý lại ra đi đột ngột như thế, chắc bà chẳng thể nào chấp nhận nổi.
Chắc bà sẽ ngủ vùi, hoặc phát điên lên và đổ mọi tội lỗi lên bà Chizuko và
Miharu.

Sắp xếp lại ngôn từ trong đầu mình, Kazumasa nhấc máy gọi. Anh nhìn
đồng hổ thấy mới qua 11 giờ đêm, nhưng với một người đã bước sang tuổi
bảy mươi lăm như ông Tatsurou mà nói thì đã là khá muộn. Có lẽ bố anh
vẫn còn thức. Ngay sau khi Kazumasa kết hôn và rời gia đình, ông đem bán
căn biệt thự kiểu Nhật gia đình đã sống từ trước đến lúc bấy giờ, chuyển ra
sống một mình trong một căn hộ cao cấp. Ông có dùng dịch vụ giúp việc
nên cuộc sống cũng không có gì bất tiện.

Sau vài hồi chuồng, đầu bên kia nhấc máy. “A lô”, tiếng bố anh trầm trầm
vang lên.

“Con đây. Giờ ta nói chuyện được chứ ạ?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.