NGÔI NHÀ CỦA NGƯỜI CÁ SAY NGỦ - Trang 59

“Câu hỏi khó thật đấy. Nếu coi như đã chết, đem nội tạng đi cứu giúp người
khác cũng coi như một hành động nhân đạo. Nhưng bố muốn chăm sóc nó
đến tận phút cuối cùng.”

“Vậy ạ? Con hiểu chấp nhận hiến tạng là một cân nhắc lý trí, nhưng về mặt
tình cảm vẫn còn phân vân nhiều lắm.”

“Nếu là nội tạng của chính mình thì dễ dàng hơn rồi. Không sao đâu, cứ
dừng đi. Nhưng nội tạng của một lão già như bố có lẽ chẳng ai thèm đến.”

“Nếu là nội tạng của chính mình… ư?”

Đột nhiên, anh chợt nghĩ đến chuyện cảm xúc Mizuho ra sao. Đương nhiên,
chuyện này vốn khó có thể có.

“Kazumasa!” ông Tatsurou gọi con.

“Bố sẽ để mấy đứa tự quyết. Các con có lựa chọn ra sao bố cũng không phàn
nàn. Bố thấy những chuyện này chỉ có thể để bố mẹ nó quyết định thôi. Con
thấy sao?”

Kazumasa hít một hơi thật sâu rồi đáp, “Con hiểu rồi”. Trước khi gọi điện,
anh đã lờ mờ dự đoán được bố anh sẽ nói như vậy.

“Bố muốn gặp Mizuho. Mai có được không con? Chẳng biết có còn gặp
được không nữa.”

“À, con nghĩ chắc mai sẽ được đấy.”

“Vậy thì, bố sẽ đến thăm cháu nó. Mà không, từ thăm giờ cũng chẳng còn
chuẩn xác nửa… Tóm lại bố sẽ đi. Bệnh viện ở đâu?”

Kazumasa cho ông biết tên bệnh viện và địa chỉ. “Các con cứ quyết lịch
ngày mai rồi nhắn tin cho bố. Mà con phải nhớ chăm lo cho Kaoruko nhé,”
nói thế rồi ông Tatsurou ngắt máy. Ông không hề biết chuyện vợ chồng con
trai sắp sửa ly dị. Chắc ông cũng chỉ nghĩ căn hộ Kazumasa đang thuê ở là
căn nhà thứ hai mà thôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.