NGÔI NHÀ CUỐI PHỐ RAINSHADOW - Trang 10

“Mang giày vào, Lucy. Nhanh lên.” Giọng của cha cô luôn rất mực điềm
tĩnh đã bị vỡ vụn với từ cuối cùng. Gương mặt ông trắng bệch như xác chết.

“Điều gì đang xảy ra vậy ba?”

“Ba mẹ sẽ mang Alice đến bệnh viện.”

“Con cũng đi sao?”

“Con sẽ ở cả ngày với quý bà Geiszler.”

Người được đề cập là hàng xóm của họ, bà ấy luôn quát to khi Lucy chạy xe
đạp ngang qua bãi cỏ trước nhà. Cô phản đối. “Con không muốn. Bà ấy
đáng sợ lắm.”

“Không phải lúc này, Lucy.” Ông trao cho cô một ánh mắt khiến những từ
ngữ nghẹn lại trong cổ họng của Lucy.

Họ đi đến xe, và mẹ cô trèo vào trong ghế sau, bà giữ Alice như thể con bé
là một em bé sơ sinh. Những âm thanh do Alice tạo ra gây hoảng hốt đến nỗi
Lucy phải bịt tai lại. Cô cố thu mình sao cho nhỏ bé nhất có thể, những
miếng bọc ghế bằng nhựa vinyl ẩm ướt châm chích vào chân cô. Sau khi cha
mẹ thả cô xuống nhà của bà Geiszler, họ lái xe đi vội vàng đến nỗi những
chiếc vỏ xe để lại trên lối vào nhà những vệt sẫm màu.

Gương mặt của bà Geiszler xếp nếp giống như một chiếc cửa lá sách khi bà
bảo Lucy đừng chạm vào bất kỳ thứ gì. Ngôi nhà chứa rất nhiều cổ vật. Mùi
mốc dễ chịu của những quyển sách cũ và hương chanh của chất đánh bóng
bàn ghế thoang thoảng trong không khí. Nơi này yên lặng như nhà thờ,
không âm thanh truyền hình trong phông nền, không âm nhạc, không cả
tiếng nói hoặc tiếng chuông điện thoại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.