NGÔI NHÀ CUỐI PHỐ RAINSHADOW - Trang 158

“Đó là một sự phối hợp của khoa học, công việc khó nhọc… và một cái
chạm của phép thuật.”

“Phép thuật,” Lucy lập lại, nhìn anh chăm chú.

“Chắc chắn. Một tay buôn rượu vang có thể trồng nho trên cùng một mảnh
đất, nhưng chúng trở thành khác biệt mỗi năm. Hương vị của nho nói với
anh về thành phần của đất, mặt trời đã chiếu sáng bao lâu, bằng cách nào
làm mát những ngọn gió đêm, mưa đã rơi nhiều như thế nào. Đó là sự thể
hiện độc đáo của nơi chốn và thời tiết. Terroir, người Pháp gọi chúng như
thế.”

Cuộc trò chuyện bị cắt ngang một lúc, khi người phục vụ mang món ăn đầu
tiên đến và làm đầy lại ly của họ. Khi bữa ăn trưa tiếp tục với một nhịp điệu
nhàn nhã, Lucy tìm thấy bản thân thư giãn và thích thú, thậm chí còn nhiều
hơn cô mong đợi. Sam có cách thức tập trung vào một người hết sức tâng
bốc, đặc biệt với một phụ nữ có cái tôi bầm giập như cô. Anh thông minh,
hài hước và quyến rũ đến mức cô có thể dễ dàng bị ru vào trong cảm giác an
toàn sai lạc.

Nhưng cô không cho phép bản thân quên rằng anh là loại thanh niên sẽ tìm
ra cách để vượt qua sự cảnh giác của bạn, lấy những gì anh muốn, và thuyết
phục bạn rằng đó cũng là những gì bạn muốn. Anh sẽ đẩy bạn vào trong
những quỹ đạo, cài đặt số dặm đường cho bạn, rồi sau đó tiếp tục cuộc chinh
phục kế tiếp mà không một lần nhìn lại. Và bạn sẽ không thể phàn nàn, bởi
vì anh đâu có hứa hẹn về bất kỳ điều gì khác hơn anh ấy đã có.

Cuối cùng, khi người phục vụ mang phiếu tính tiền đến, và Sam đặt bàn tay
anh lên trên tay Lucy khi cô bắt đầu vươn tới chiếc túi xách. “Thậm chí
đừng nghĩ đến điều đó,” anh bảo cô, và trao cho người phục vụ thẻ tín dụng
của anh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.