NGÔI NHÀ CUỐI PHỐ RAINSHADOW - Trang 217

“Em rất tiếc.” Cô ngước nhìn anh với vẻ hối lỗi. “Em hy vọng rằng việc ở
trong hình thái mặc định ấy không gây đau đớn.”

“Không phải bây giờ.” Bàn tay Sam trượt vòng ra sau đầu cô, cào vào da
đầu. Khi cô ngước nhìn vào trong đôi mắt màu lam-lục ấy, anh nói, “Nó chỉ
đau khi anh không thể làm được gì về điều đó.”

Cách anh đang giữ đầu cô, âm thanh thô ráp-êm ái của giọng anh, gây ra
một cú lộn nhào đáp ứng của khoái cảm sâu trong dạ dày cô. “Anh đang tán
tỉnh em,” Cô nói.

“Anh rút lại điều đó.” Anh nói ngay lập tức.

“Quá trễ rồi.” Cô mỉm cười rồi nhắm mắt lại và để anh gội đầu cho cô.

Thật tuyệt như thiên đường, ngồi đó trong lúc Sam xoa xà bông trên tóc cô,
những ngón tay mạnh mẽ của anh chà xát da đầu cô. Anh bỏ thời gian chăm
sóc tỉ mỉ, cẩn trọng không để nước hoặc bọt xà bông vào trong mắt cô. Mùi
thơm bạc hà- hương thảo của xà bông thấm đẫm bầu không khí đầy hơi
nước… Đó là những gì cô ngửi được trên anh lúc sớm, cô nhận ra. Cô hít
thở sâu và ngửa đầu ra sau, thư giãn.

Cuối cùng Sam tắt nước và treo vòi xịt trên giá treo tường. Lucy vắt nước
thừa khỏi tóc bằng tay cô. Ánh mắt cô di chuyển trên quần áo của Sam, ẩm
ướt và lốm đốm nước, chiếc quần jeans của anh ướt sũng ở vùng gấu quần.
“Em làm anh ướt hết rồi,” Cô nói với vẻ xin lỗi.

Sam nhìn chằm chằm xuống cô, ánh mắt anh nấn ná tại chỗ chiếc khăn ướt
rũ xuống ngang qua ngực cô. “Anh sẽ sống sót thôi mà.”

“Em chẳng có gì để mặc lúc này hết.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.