NGÔI NHÀ CUỐI PHỐ RAINSHADOW - Trang 255

Khi anh nhìn cô, anh thấy bản thân đang cố tách biệt đám bòng bong của ý
tưởng và cảm xúc. Trong toàn bộ cuộc đời trưởng thành của anh, anh đã giữ
những cảm xúc của anh có tổ chức theo cách một số người đã giữ dao kéo
của họ trong một giá để dao, những cạnh sắc bị che dấu đi. Nhưng Lucy đã
biến điều đó thành không thể.

Anh không bao giờ kể cho bất kỳ ai về khả năng của chính anh. Nhưng
trong một biến chuyển đáng kinh ngạc, điều đó đã trở thành một điều cơ bản
để kết nối với một người khác cũng như thế. Với Lucy.

“Cú lừa tuyệt hảo đấy,” Anh nói êm ái, và Lucy tái nhợt hơn nữa, không
dám nhìn vào anh.

“Nhưng đó không phải một cú lừa,” Holly phản đối. “Nó là thật mà.”

“Thỉnh thoảng,” Sam nói với cháu anh, “những thứ có thật lại trông có vẻ
giống ảo thuật, và ảo thuật lại có vẻ như thật.”

“Vâng, nhưng…”

“Holls, ban cho bác một ân huệ và lấy chai thuốc của Lucy từ bàn bếp nhé.
Một ít nước nữa.”

“Được rồi.” Holly nhảy khỏi ghế sofa, khiến Lucy nhăn mặt.

Những nếp nhăn đau đớn và kiệt sức xuất hiện trên mặt của Lucy. Sự gắng
sức trong vài phút vừa qua là quá nhiều đối với cô.

“Anh sẽ thay thế túi chườm lạnh trong vài phút.” Sam nói.

Lucy gật đầu, gần như run lên vì khốn khổ và lo lắng. “Cám ơn anh.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.