NGÔI NHÀ CUỐI PHỐ RAINSHADOW - Trang 256

Sam hạ thấp hông xuống cạnh ghế sofa. Anh không yêu cầu giải thích, chỉ
để một phút dài trôi qua. Trong sự im lặng, anh cầm lấy một bàn tay của
Lucy, xoay lòng bàn tay hướng lên và vuốt nhẹ bên trong những ngón tay
xanh xao cho đến khi chúng nửa cong lại như những cánh hoa.

Màu sắc đã đã rỉ khỏi gương mặt của Lucy, ngoại trừ vệt đỏ thẫm vắt ngang
qua đỉnh má và sống mũi. “Bất luận điều gì Holly nói,” Cô xoay sở nói, “Đó
không phải là những gì…”

“Anh hiểu.” Sam nói.

“Vâng, nhưng em không muốn anh nghĩ…”

“Lucy. Nhìn anh này.” Anh đợi cho đến khi cô nhìn anh, “Anh hiểu.”

Cô lắc đầu với vẻ hoang mang.

Muốn làm mọi chuyện sáng tỏ, nhưng khó có thể tin được là chính anh đang
làm điều đó, Sam giơ bàn tay tự do đến bình thuốc bảo tồn sinh thể trên bàn
café. Nhưng bông hoa lan nhỏ, tính chất vẫn như thường lệ, đã bắt đầu gục
xuống và chuyển thành màu nâu. Khi anh đặt lòng bàn tay lơ lửng trên chiếc
bình, những bông hoa và các nút dương xỉ vươn thẳng hướng lên cái chạm
của anh, những cánh hoa hồi phục màu trắng kem, đám cây trồng màu xanh
như đang sống lại.

Im lặng và giật mình, Lucy di chuyển ánh mắt từ bình chứa sinh thể đến
gương mặt của Sam. Anh thấy vẻ băn khoăn trong mắt cô, sự long lanh của
những giọt lệ không rơi, niềm hân hoan dâng lên cổ họng cô. Những ngón
tay cô siết chặt tay anh.

“Từ khi anh lên mười,” Sam nói để trả lời câu hỏi không lời của cô. Anh
cảm thấy bị phơi bày, có thể cảm nhận trái tim anh đang đập một cách bất

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.