NGÔI NHÀ CUỐI PHỐ RAINSHADOW - Trang 97

của nó. Cô gởi cho Susan một nụ cười yếu ớt. “Không sao. Cuộc đời vẫn
tiếp tục.”

Đi đến xe, Lucy ngồi vào trong và đặt chìa khoá vào ổ khởi động. Khi cô
xoay chìa, không có gì xảy ra. Một tiếng cười hoài nghi vỡ ra khỏi cô. “Mi
đang đùa ta đấy à?” Cô nói và thử lần nữa. Click-click-click-click. Động cơ
từ chối khởi động. Vì những bóng đèn vẫn còn hoạt động, điều đó không thể
do bình điện được.

Trở lại quán trọ không phải là vấn đề gì ghê gớm, vì khoảng cách tương đối
gần. Nhưng ý tưởng về việc phải tranh cãi với những tay thợ máy, và chi trả
cho công việc sửa chữa thâm thủng ngân quỹ, là quá nhiều. Lucy gục đầu
trên vô-lăng. Đây là thứ mà Kevin đã luôn đối phó cho cô. “Một trong
những bổng lộc,” Anh ta châm biếm, sau khi chắc chắn nhớt đã được thay
và những miếng ghẻ lau đã được thay thế.

Không chút nghi ngờ, Lucy ngẫm nghĩ một cách chán nản, phần tệ nhất
trong việc trở thành một phụ nữ đơn độc là phải chăm sóc cho cái xe của
chính mình. Cô muốn uống, một shot thứ rượu nào đó mạnh và gây tê liệt
cảm xúc.

Trèo ra khỏi chiếc xe vô dụng, cô đi bộ đến một quán bar gần bến cảng, nơi
người ta có thể quan sát tàu thuyền và nhìn những chuyến phà đến rồi đi.
Quán bar* từng là một quán rượu

(saloon)

trong những năm 1800 trước đây,

được thành lập để phục vụ những người đi thăm dò trên đường đến Bristish
Columbia trong suốt cơn sốt tìm vàng ở lưu vực sông Fraser. Khi những
người thăm dò biến mất, quán rượu có được những khách hàng mới là
những người lính, những người mở đường, và nhân viên của Hudson Bay.
Qua nhiều thập kỷ, nó chuyển thành một quán bar cổ kính đáng được tôn
trọng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.