NGÔI NHÀ MA - Trang 123

HIỆP PHỤ

(T

ặng những ai yêu bóng đá)

Khu phố mới đây rồi. Những đoạn phố hình bàn cờ, mặt đường hẹp

chừng một chiếc xe tải đi vừa, hai bên vun vút những căn hộ ba, bốn tầng,
giống nhau đến mức, một người có trí nhớ siêu việt như Hưng, cũng phải
mất mười phút mới lần tìm ra nhà Việt. Mình đã nhìn thấy con số 13 viết
bằng vôi, đúng ở chỗ tấm biển 11 bis này. Ờ, có khi thằng cha sợ xúi quẩy
đã thay biển số nhà rồi.

Hưng quyết định ấn vào nút chuông. Vẳng từ trong ngôi nhà sang trọng

bật lên tiếng du dương thánh thót của loài chim họa mi.

Không biết bằng cách nào mà vợ chồng thằng cha này phất lên nhanh

thế? - Cái nút chuông sang trọng và tiếng chuông du dương cứ xoáy vào
trong đầu Hưng như một câu hỏi. Quả là không thể hiểu nổi. Chơi với nhau
đã mươi năm rồi, Hưng thuộc bạn đến từng chân tơ kẽ tóc. Vốn liếng, gia
tài của anh chồng là cô vợ. Và ngược lại. Chỉ trần sì thế thôi. Lương bổng
hai thầy cô giáo quèn, gánh thêm mẹ già và hai đứa con. Méo mặt. Cơ hội
duy nhất để vợ chồng Việt có thể đổi đời được là gian nhà hai mươi lăm
mét vuông mặt phố ngã tư, của hồi môn của Thúy, vợ Việt. Bốn năm trước,
hai mươi nhăm mét vuông đã từng được giá tới một trăm cây vàng. Hồi ấy
chính Hưng đã dẫn mối và thúc ép vợ chồng Việt, vậy mà vợ chồng "anh
giáo Thứ" không nghe, để rồi năm ngoái chịu cho thành phố giải tỏa mở
rộng đường, chấp nhận với sáu mươi mét vuông đất đền bù ở cái khu phố
mới này. Rõ là cái thằng ngu. Mất mẹ nó năm mươi cây vàng. Không dưới
một lần Hưng đã ném vào mặt vợ chồng Việt cái câu nói ấy. Cũng là
thương nhau, nối khố với nhau mới dám vậy, chứ người dưng nước lã, thì
hoài hơi. Ấy vậy mà vợ chồng Việt không giận. Việt bảo: "Chính vì biết

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.