NGÔI NHÀ MA - Trang 124

sớm muộn thành phố sẽ giải tỏa mà tao không nỡ bán cho người ta. Lừa
được mấy chục cây vàng mà lúc nào lương tâm cũng cắn rứt thì sống làm
sao?". Đúng là cái anh giáo Thứ, thời buổi kinh tế thị trường mà lúc nào
cũng cắn rứt với lương tâm thì có mà ăn cháo cám. Nghĩ thế thôi, nhưng mà
càng yêu và nể trọng Việt ở cái cách sống ấy. Cho đến cái đận vợ chồng
Việt quyết định xây nhà ở cái khu đền bù thì chính Hưng lại là người hăng
hái đi vận động bạn bè góp tiền cho Việt vay để cố mà lên hẳn một căn hộ
ba tầng.

Bây giờ thì Hưng đứng trước ngôi nhà ấy đây. Nó sang trọng và Mô-đéc

như hết thảy những ngôi nhà trong khu phố mới chưa kịp đặt tên này.

Liếc đồng hồ toan nhấn một nhịp chuông nữa. Nhưng rồi Hưng bỗng

sững người khi qua ô cửa sắt, một người đàn bà chừng ba mươi tuổi với
mái tóc bạch kim. Thoạt nhìn cũng biết đó là một phụ nữ Bắc Âu xinh đẹp
và quý phái. Nàng nở một nụ cười đầy thân thiện rồi nói bằng một thứ tiếng
Anh lơ lớ:

- Good afternoon sir. It seems that you are looking for something? (Chào

ngài. Hình như ngài đang muốn kiếm một cái gì đó?).

Hưng ngớ ra một lúc. Cố huy động hết khả năng tiếng Anh của mình.

Cuối cùng anh cũng lờ mờ hiểu nàng định nói gì. Đến lượt Hưng lắp ráp
những từ của thứ ngôn ngữ mà lâu rồi anh không dùng đến:

- I am sorry. I want to see my friend, Mr Tạ Hùng Việt. (Xin lỗi. Tôi

muốn gặp bạn tôi, ông Tạ Hùng Việt).

- Oh, excuse me, he no live here. I rent his house. (Ồ, xin lỗi ngài. Ông ta

không ở đây nữa. Tôi thuê nhà của ông ấy).

- Where is he living now? (Bây giờ ông ấy ở đâu?).

- I am sorry, Sir. I don't know. (Xin lỗi ngài. Tôi không biết).

- No problem. Thank you! Good bye! (Không sao. Xin cám ơn và chào

tạm biệt).

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.