NGÔI NHÀ MA - Trang 144

con thì lại gặp may đủ đường. Sau cái vụ nhà thúc mầm ở Thanh Hóa ấy,
các cậu đi rồi, tớ còn ở lại đón một đợt tân binh nữa, rồi vào sau. Chuyến
ấy không ngờ mình gặp cô nàng. Nàng là lính coi kho ở binh trạm. Đợt ấy
hành quân qua trạm, duyên số thế nào một trận ốm vật tớ lăn đùng ra. Đơn
vị đành gửi lại binh trạm ít ngày. Ha ha, chuột sa chĩnh gạo. Nàng xinh đẹp,
lại là con gái vùng Láng, nổi tiếng đất trồng rau ở Hà Nội, khiến tớ cứ chết
mê chết mệt. Sáu ngày ở binh trạm của nàng là sáu ngày thần tiên. Thịt gà,
rau muống non xào mỡ trăn. Càng chén càng rậm rịch. Nhân một buổi sáng
cô bạn gái đi vắng, tớ liền đánh liều giả vờ đau bụng. Cô nàng đến, tớ ôm
choàng ngay lấy. Ban đầu còn ngúng nguẩy, sau đành chịu. Chao ơi, cậu
không thể tưởng tượng nổi đâu. Đàn bà giữa nơi lửa đạn thật là tuyệt vời
đến mức...

Hà đỏ bừng mặt, nguýt chồng một cái rõ dài khiến Tít phải ngừng bặt.

Câu chuyện của Tít khiến Lâm càng bối rối. Anh nói lảng:

- Trông chị quen quá. Chị làm tôi nhớ lại một người con gái mà tôi đã

gặp ngày còn ở chiến trường.

- Anh Lâm còn lãng mạn lắm - Hà cười, ý nhị - Tôi sẽ mách. Rồi anh sẽ

phải khai với chị em tôi về cái cô gái thuở chiến trường ấy đấy nhé...

Lâm không hiểu câu đùa ý tứ của Hà. Hà đã nhận ra anh. Còn anh thì vẫn

mơ hồ, nghi hoặc. Lâm vừa muốn khẳng định ra người con gái ấy chính là
Hà, mà lại muốn nàng mãi mãi chỉ là một hình bóng huyền ảo, một khoảng
xanh non lung linh, vô thực của chiến trường Tây Nguyên khô cháy một
thời.

* *

Ấy là mùa khô năm 1972. Anh binh nhì Lâm trọc từ giã cái làng nhỏ bên

bờ sông Chu, từ giã cái nhà thúc mầm - kỷ niệm cay đắng đầu tiên của đời
lính - cùng đồng đội vượt Trường Sơn, tiến vào chiến trường B3 Tây
Nguyên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.