NGÔI NHÀ MA - Trang 154

thương, xin về làm ở trạm máy kéo huyện. Rồi y cưới một cô gái từng là
hoa khôi của thị trấn. Cuộc đời y tưởng phơi phới đi lên. Ai ngờ, mấy năm
sau trạm máy kéo huyện tan rã. Lãnh đạo trạm bán máy móc, tẩu tán tài
sản, cắt đất chia nhau. Y vốn trung thực, làm đơn tố giác lên huyện, lên
tỉnh. Kết quả là ban lãnh đạo trạm máy kéo vẫn vô can, trạm trưởng được
điều lên nhà máy cơ khí tỉnh, trạm phó lên phó phòng nông nghiệp huyện,
còn y, nhận quyết định về vườn. Rồi vợ sinh chuyện. Thị bỏ đi buôn trên
biên giới, rồi bỏ luôn đứa con gái mới hai tuổi, theo một gã giám đốc công
ty hữu hạn nào đó, đi biệt. Y về làng với hai bàn tay trắng và đứa con gái
nhỏ. Gia đình y bốn anh em trai, nhưng kiến giả nhất phận, ai cũng nặng
gánh với gia đình. Gắng lắm ba anh em trai mới hùn sức làm cho y hai gian
nhà tạm ở thửa ruộng "phần trăm" của gia đình. Mẹ y, già yếu lắm rồi,
nhưng thương con út, tình nguyện ra trông con cho y. Y nhận ba sào ruộng
khoán. Nhưng thật buồn, sức vóc của y mà đất cũng không nuôi nổi người.

Có thời kỳ y bỏ ra thành phố hàng tháng trời. Bốc vác, làm thuê, không

từ một việc gì. Thành phố đông như kiến. Người từ các làng quê bỏ ra
thành phố kiếm việc cũng đông như kiến. Người giàu sang tiêu không hết
tiền. Nhà cửa mọc lên san sát. Người ta thi nhau lên tầng. Một mét đất giá
lên tới ba, bốn cây vàng. Y ao ước giá như cái làng của y ở ngay sát thành
phố, chỉ cần xén một trăm mét ra bán đi, y đã đổi đời.

Lang thang mãi, cuối cùng y phát hiện ra một hướng làm ăn: Ấy là khi y

tạt vào cửa hàng bia và thấy cảnh các cô mậu dịch đang ngồi đuổi ruồi
quanh những vại bia và chỏng chơ mấy hạt lạc trên bàn. Nếu ta mang cái
đặc sản chính hiệu vùng quê lên đây thì sao nhỉ? Y nhìn cái cơ ngơi cửa
hàng mậu dịch rộng thênh thang và tự hỏi như vậy. Thế là y quyết định
hành nghề thịt chó. Y sẽ mang lên thành phố một loại thịt chó quê thứ thiệt,
một thứ đặc sản không bôi bác, pha tạp. Giữa thành phố nhộn nhạo này, y
phải khẳng định những giá trị vật chất và tinh thần của làng quê y.

Sự vắng mặt mấy ngày của y trên thành phố, tất nhiên chẳng có ý nghĩa

gì đối với cả triệu người đang đi lại, làm ăn, ăn uống, chơi bời một cách hối
hả kia. Nhưng chí ít có một người hôm nay đã phải lặn lội đến tìm y. Nàng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.