NGÔI NHÀ MA - Trang 69

KIỆT TÁC KHÔNG CẦN GIẢI NOBEL

Đ

ã có một thời cái tên Minh Quang trở thành một hiện tượng. Còn hơn

cả các siêu sao bây giờ, tên ông xuất hiện thường nhật trên báo chí, vang
lên trong những buổi hội thảo, chói chang trên các tấm quảng cáo trước các
rạp chiếu phim và các nhà hát. Các tiểu thuvết và tập truyện ngắn của ông
in với tia-ra không dưới 50.000 bản. Tác phẩm của ông được chuyển thể
thành kịch bản phim, kịch bản sân khấu, được dịch để giới thiệu ra nước
ngoài. Vinh quang đến với ông dồn dập. Và tất nhiên, cũng có một đôi chút
bổng lộc, ít thôi, nhưng so với thời ấy thì cũng đủ làm ông mát mặt. Ông
được người ta cho đi tham quan hai, ba chuyến nước ngoài. Nhuận bút của
ông, có cuốn mua cho con được chiếc xe đạp, có cuốn sắm cho vợ được
một cái Tết. Cuốn sáng giá nhất được tặng giải thưởng Hội Nhà văn, kèm
theo một chiếc Mô-bi-lét hàng viện trợ, ông đi cho mãi tới bây giờ.

Cuốn sách ấy có tựa đề "Nơi ta cất cánh". Đó là cuốn tiểu thuyết đậm

đặc chất sử thi và anh hùng ca, tiêu biểu nhất cho khuynh hướng và phong
cách sáng tác của ông. Ngay sau khi cuốn tiểu thuyết ra đời, có nhà phê
bình bốc lên đã lấy tên sách của ông để khái quát cả một dòng văn học:
dòng văn học cất cánh.

Sau này cuốn tiểu thuyết ấy, cũng như bao nhiêu phong trào "Cờ ba

nhất", "Gió Đại Phong", cũng như bao nhiêu điển hình "Vũ Thắng", "Định
Công",... của thời ấy dần đi vào quên lãng. Chính ông cũng quên đi đứa con
tinh thần của mình. Nhưng, cái vùng đất để ông viết cuốn tiểu thuyết ấy,
những con người cùng ông sống những năm ở đó thì ông không thể nào
quên được. Cái vùng đất ấy, những con người ấy, như một phần định mệnh
của đời ông, cứ bám riết lấy ông, ám ảnh cho mãi tới bây giờ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.