NGÔI NHÀ NHỎ TRÊN THẢO NGUYÊN - Trang 126

Laura gọi lớn:
- Di, di! Chim di ơi!
Mẹ nhắc:
- Ăn đi, Laura. Con không được quên các thói quen, dù mình ở cách mọi
người hàng trăm dặm.
Bố nói, giọng ngọt ngào:
- Calorine, mình chỉ cách Independence bốn chục dặm thôi và cũng không
có một người hàng xóm nào ở gần hơn thế.
Mẹ gật đầu:
- Bốn chục dặm, đúng rồi! Nhưng dù sao thì vẫn chẳng hay ho gì nếu hát
bên bàn ăn. Hay trong lúc đang ăn.
Mẹ nói thêm mấy tiếng cuối vì lúc này không có bàn ăn.
Chỉ có cánh đồng mênh mông trống vắng với thảm cỏ chập chờn những
gợn sóng lấp lánh dưới bầu trời xanh bao la và từng bầy chim bay lượn hót
mừng mặt trời đang lên. Khắp trên đồng cỏ mênh mông này không một dấu
hiệu nào cho thấy từng có một ai khác sống tại đây.
Giữa khoảng đất trời lồng lộng, cỗ xe nhỏ phủ mui nằm im lìm đơn độc.
Sát bên cỗ xe là Bố, Mẹ, Mary, Laura và bé Carrie đang ngồi ăn bữa sáng.
Những con ngựa nhóp nhép nhai bắp và Jack đang ngồi bất động cố kìm
không xin ăn. Laura không được phép chia thức ăn cho nó trong lúc đang
ăn, nhưng cô vẫn để dành cho nó. Và Mẹ đã làm riêng cho nó một chiếc
bánh kếp lớn bằng phần bột, trứng và sữa còn dư lại.
Khắp nơi trong đồng cỏ, những con thỏ xuất hiện bên hàng ngàn gà gô,
nhưng sáng nay Jack không thể tự săn tìm bữa ăn sáng. Bố sắp đi săn và
Jack phải ở lại canh chừng.
Trước hết, Bố buộc Pet và Patty vào dây cột. Rồi Bố lấy chiếc khạp gỗ bên
sườn xe xuống, đổ đầy nước vào đó. Mẹ đang chuẩn bị giặt đồ.
Xong, Bố dắt chiếc rìu nhỏ bén ngót vào trước bụng, treo ống thuốc ở bên
chiếc rìu, nhét hộp đồ khâu và túi đạn vào túi rồi kẹp súng trên cánh tay.
Bố nói với Mẹ:
- Cứ nhẩn nha, Caroline. Mình sẽ chỉ rời đi khi nào thích đi. Còn nhiều thời
giờ ở đây.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.