NGÔI NHÀ NHỎ TRÊN THẢO NGUYÊN - Trang 130

nhảy nhót vừa vỗ tay la lớn. Rồi cô níu một ống tay áo Bố nhảy lò cò qua
những đám cỏ cao.
Bố nói với cô:
- Vùng này vô số mồi săn. Vừa thấy một con nai là Bố thấy liền năm mươi
con, rồi thì linh dương, sóc, thỏ và đủ thứ chim. Dưới suối thì đặc nghẹt cá.
Bố quay qua nói với Mẹ:
- Đúng như anh đã nói với em, Caroline. ở đây có mọi thứ mình cần. Mình
sẽ sống như những ông vua.
Rồi tới bữa ăn tối tuyệt vời. Cả nhà quây quần bên đống lửa, ăn món thịt
thơm mềm ngon lanh cho tới lúc không thể ăn thêm nổi một miếng. Cuối
cùng, Laura đặt chiếc dĩa xuống, thở ra một hơi dài mãn nguyện. Cô không
ước điều gì hơn nữa trên đời này.
Bầu trời bao la đang chuyển màu và khắp mặt đất phẳng lì rải đầy bóng tối.
Hơi lửa ấm càng dễ chịu hơn do gió đêm thấm lạnh. Từ mé rừng bên lạch
suối khắc khoải vẳng lên tiếng cuốc kêu. Một lát sau, con bách thanh cất
tiếng hót rồi những vì sao hiện ra và bầy chim im lặng.
Tiếng đàn của Bố dìu dặt cất lên trong ánh sao. Đôi lúc Bố hát theo, đôi lúc
chỉ có tiếng đàn réo rắt. Êm nhẹ và lan xa, tiếng đàn như bồng bềnh theo lời
ca:

- Em bí ẩn nhưng tình ta tha thiết

Trái tim này muôn thuở hướng về em

Những ngôi sao rực sáng hạ thấp xuống khỏi nền trời, thấp hơn, thấp hơn
nữa, run rẩy theo tiếng đàn.
Laura thấy nghẹn thở và Mẹ vội nhào tới. Mẹ hỏi:
- Gì vậy, Laura?
Laura thì thầm:
- Các ngôi sao đang hát.
Mẹ nói:
- Con ngủ mơ rồi. Chỉ có tiếng đàn thôi. Bây giờ phải lên giường ngay.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.