NGÔI NHÀ NHỎ TRÊN THẢO NGUYÊN - Trang 173

Laura Ingalls Wilder

Ngôi nhà nhỏ trên thảo nguyên

Dịch giả: Lạc Việt

Tập 2 - Chương 11

NHỮNG NGƯỜI DA ĐỎ TRONG NGÔI NHÀ

Một buổi sáng, Bố đi săn thật sớm.
Bữa đó Bố đã tính ở nhà đóng giường. Khi Bố khuân ván ra thì Mẹ bảo
buổi chiều không còn thịt ăn. Thế là Bố dựng những tấm ván vào vách và
lấy cây súng xuống.
Jack cũng muốn đi săn. Ánh mắt nó nhìn Bố như nài nỉ cho nó đi theo và
những tiếng rên rỉ từ trong ngực run run thoát ra khỏi họng khiến Laura gần
như muốn khóc theo nó. Nhưng Bố xích nó vào chuồng ngựa. Bố nói với
nó:
- Không được đâu, Jack. Con phải ở lại để canh chừng nhà.
Rồi Bố dặn Mary và Laura:
- Không được thả nó, nghe, các con gái.
Jack tội nghiệp đành nằm xuống. Thật không dễ chịu gì khi bị xích và nó
cảm thấy điều này rất rõ. Nó quay đầu đi không nhìn theo Bố đang rời xa
với cây súng trên vai. Bố đi xa thêm xa mãi cho tới khi mất hút hẳn vào
đồng cỏ và biến mất.
Laura cố an ủi Jack nhưng nó không thể khuây khoả. Càng nhớ tới sợi xích,
nó càng cảm thấy tồi tệ hơn. Laura tìm cách cổ vũ nó nhảy nhót, nô rỡn
nhưng nó càng ủ rũ hơn.
Cả Mary lẫn Laura đều thấy không thể rời xa Jack trong lúc nó buồn bực.
Thế là suốt buổi sáng, hai cô bé ngồi lì bên chuồng ngựa. Hai cô sờ mõm,
vuốt đầu, gãi tai nó và nói với nó là các cô buồn như thế nào khi thấy nó bị
xích. Nó khẽ liếm tay các cô bé nhưng vẫn rất khó chịu.
Đang tựa đầu vào gối Laura nghe cô nói, đột nhiên nó đứng phắt dậy gừ lên
một tiếng gừ hung hãn. Lông cổ nó dựng lên và cặp mắt đỏ ngầu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.