NGÔI NHÀ NHỎ TRÊN THẢO NGUYÊN - Trang 175

nổi lên một tiếng động nào.
Cô kinh hoàng hổn hển:
- Ồ, họ đang làm gì Mẹ vậy!
Mary thì thầm:
- Ô, chị không biết!
Giọng Laura khan đi:
- Em thả Jack ra, Jack sẽ giết họ.
Mary nói:
- Bố đã dặn không được thả.
Cả hai đều kinh hoảng vì đã nói lớn tiếng, lại chụm đầu sát nhau, nhìn về
phía căn nhà và thì thào. Laura nói:
- Bố đâu biết có người da đỏ tới.
Mary nói gần như đang khóc:
- Bố đã dặn là không được thả Jack.
Laura nghĩ tới bé Carrie và Mẹ bị nhốt kín trong nhà cùng với những người
da đỏ kia. Cô nói:
- Em sẽ giúp Mẹ!
Cô chạy tới hai bước rồi ngập ngường, quay lại và phóng như bay tới bên
Jack. Cô cuống cuồng chụp lấy nó và áp vào chiếc cổ mạnh mẽ đang thở
hổn hển của nó. Jack sẽ không để bất kì thứ gì đụng tới cô.
Mary thì thầm:
- Mình không thể để Mẹ ở đó một mình được.
Cô đứng tại chỗ, run lên bần bật. Khi sợ hãi, Mary không thể nào cất nổi
tay chân.
Laura áp mặt sát hơn vào Jack và ôm ghì nó thật chặt.
Rồi hai tay cô bỗng buông ra. Hai nắm tay xiết chặt, cô nhắm mắt, chạy
thật xa về phía căn nhà.
Cô vấp ngã và mắt mở thao láo. Cô đứng bật dậy và vùng chạy tiếp trước
khi kịp suy nghĩ. Mary đã theo sát phía sau. Cả hai chạy tới cửa. Cửa mở và
cả hai lọt vào nhà không một tiếng động.
Những người man rợ mình trần đứng bên lò bếp. Mẹ đang khom mình trên
đống lửa, nướng một thứ gì đó. Carrie vòng cả hai tay đeo lấy váy Mẹ và

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.