dịp Giáng Sinh và đem trồng trong một ngăn khác. Hạt giống cải bắp lúc
này đã biến thành những cây nhỏ màu xanh xám và củ khoai lang đã thành
một cọng cây với những chiếc lá màu xanh chĩa ra từ những mắt mấu.
Bố Mẹ bứng những cây này một cách thận trọng và đặt rễ chúng thật khéo
vào những lỗ cuốc dành cho chúng. Họ tưới nước vào rễ cây, vun đất nện
chặt lại. Trước khi cây cuối cùng yên vị trời đã tối và Bố Mẹ hết sức mệt
mỏi. Nhưng họ cũng sung sướng vì năm nay họ sẽ có cải bắp và khoai lang.
Hàng ngày, cả nhà đều ngắm khu vườn. Đất còn thô và dày cỏ vì vườn nằm
trong đồng cỏ, nhưng tất cả những cây nhỏ xíu đều lớn lên. Những mảnh lá
non quăn queo của đám đậu Hà Lan bên cạnh những đọt hành nhọn hoắt
như những mũi giáo tí hon. Đậu xanh cũng vươn trên mặt đất thành những
cọng nhỏ màu vàng uốn cong như một sợi dây và xô lấn nhau vươn lên. Rồi
những hạt đậu tách ra rũ xuống hai chồi lá đậu non bé xíu, những cánh lá
phẳng lì le lói ánh nắng.
Không bao lâu nữa cả nhà sẽ được sống như những ông vua.
Mỗi buổi sáng, Bố vui vẻ huýt gió ra đồng. Bố đã trồng đợt khoai tây đầu
mùa và còn giữ lại một số giống cho đợt sau. Lúc này Bô mang theo một
túi bắp buộc vào thắt lưng và khi cày, Bố liệng những hạt bắp vào luống đất
ngay sát mũi cày. Chiếc cày lật một đường đất dài úp lên trên những hạt
bắp. Đám bắp sẽ vươn lên khỏi những đám rễ cỏ dày và sẽ trở thành một
cánh đồng bắp.
Một ngày nào đó, trong bữa ăn sẽ có những trái bắp tươi. Và trong mùa
đông tới sẽ có bắp chín dành cho Pet và Patty.
Một buổi sáng, Mary và Laura rửa chén dĩa trong lúc mẹ dẹp trải giường.
Mẽ khẽ hát thầm còn Laura và Mary bàn bạc về vườn rau. Laura thích đậu
Hà Lan nhất và Mary lại thích đậu xanh. Đột nhiên, các cô nghe vọng lại
giọng nói của Bố, quát lớn và giận dữ.
Mẹ ngưng hát chạy ra cửa và Laura cùng Mary theo sát bên Mẹ nhìn ra.
Bố đang đưa Pet và Patty từ ngoài đồng về, kéo theo chiếc cày đằng sau.
Ông Scott và ông Edwards cùng đi với Bố và ông Scott đang nói một cách
sốt sắng.
Bố trả lời ông ấy: