NGÔI NHÀ NHỎ TRÊN THẢO NGUYÊN - Trang 268

- Không, Scott! Tôi sẽ không ở lại đây để chờ đám lính tráng tới lôi đi như
một kẻ phạm pháp. Nếu những tay làm chính trị phá hoại nào đó ở
Washington không nói là có quyền định cư ở đây thì không bao giờ tôi lấn
sâu tới ba dặm vào lãnh thổ người da đỏ. Nhưng tôi không đợi lính tráng tới
xúc mình đi đâu. Chúng tôi sẽ rời khỏi đây ngay bây giờ.
Mẹ hỏi:
- Có chuyện gì vậy, Charles? Mình sắp đi đâu?
Bố đáp:
- Anh đâu có biết! Nhưng mình sẽ đi. Mình sẽ rời khỏi đây. Scott và
Edwards nói rằng chính phủ sẽ đưa quân đội tới lùa hết những người định
cư ra khỏi lãnh thổ người da đỏ.
Mặt Bố đỏ gay trong lúc mắt giống như toé lửa xanh. Laura khiếp hãi vì
chưa từng nhìn thấy Bố như vậy. Cô nhích sát vào Mẹ và đứng im, nhìn Bố.
Ông Scott lên tiếng trở lại, nhưng Bố chặn ngang:
- Đừng tốn hơi nữa, Scott. Nói thêm nữa chẳng có ích gì. Anh có thể ở lại
đây cho tới khi lính tráng tới nếu anh muốn. Phần tôi sẽ đi ngay bây giờ.
Ông Edwards nói ông ấy cũng sẽ đi. Ông ấy không ở lại để bị lôi qua ranh
giới như một kẻ đê tiện run sợ nhợt nhạt.
Bố nói:
- Hãy tới Independence cùng với chúng tôi, Edwards.
Nhưng ông Edwards nói ông ấy không cần đi về phía bắc. Ông ấy đã đóng
một chiếc thuyền và sẽ thả xuôi dòng sông tới định cư một nơi nào đó xa
hơn về phía nam.
Bố thuyết phục ông ấy:
- Tốt hơn là cùng với chúng tôi theo đường bộ qua Missouri. Một mình thả
thuyền xuôi sông Verdigris qua giữa nhiều bộ lạc da đỏ man rợ là một
chuyến đi quá mạo hiểm.
Nhưng ông Edwards nói là ông ấy đã từng biết vùng Missouri và ông ấy có
thừa thãi thuốc đạn và chì.
Rồi Bố bảo ông Scott hãy dắt con bò cái và con bê đi. Bố nói:
- Chúng tôi không thể mang chúng theo. Anh là một bạn lối xóm tốt, Scott
và tôi tiếc là phải chia tay với anh. Sáng mai chúng tôi sẽ đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.