NGÔI NHÀ NHỎ TRÊN THẢO NGUYÊN - Trang 358

Almanzo ôm những bộ lông cừu chạy hết sức nhanh lên cầu thang. Lông
cừu nặng đến mức cậu chỉ ôm nổi một bộ mỗi lần. Cậu không muốn làm
biếng nhưng khi cậu thấy con mèo khoang ở nhà kho tha một con chuột
chạy qua, cậu biết ngay là nó đang tha mồi về cho lũ con mới sinh.
Thế là cậu chạy theo nó và xa mãi cuối hàng hiên Kho Lớn, cậu thấy một ổ
cỏ khô nhỏ trong đó có bốn con mèo con. Con mèo khoang đảo quanh lũ
mèo con gừ gừ lớn tiếng và những cặp mí đen nhướng lên. Những chiếc
miệng màu hồng phát ra những tiếng kêu meo meo yếu ớt. Những bàn chân
của chúng cũng bé xiu chưa có lông chỉ có những vuốt màu trắng li ti và
mắt chúng nhắm nghiền.
Khi Almanzo trở lại bãi nhốt cừu, sáu bộ lông đang chờ cậu và ba nói với
cậu bằng một giọng nói nghiêm nghị:
- Con trai, coi sao cho bắt kịp bọn ta sau chỗ đó.
Almanzo vội vã trả lời:
- Dạ được, ba.
Nhưng cậu bé nghe Lazy John nói:
- Cậu bé không làm nổi đâu. Mình sẽ xong trước cậu ấy.
Lúc đó ba cười và bảo:
- Đúng vậy, John. Nó không bắt kịp nổi mình đâu.
Almanzo nảy ra ý nghĩ chứng tỏ cho mọi người thấy. Nếu cậu chạy đủ
nhanh, cậu sẽ bắt kịp. Trước buổi trưa, cậu theo kịp Royal và phải chờ một
bộ lông khác. Thế là cậu lên tiếng:
- Ba thấy con có thể bắt kịp mọi người mà.
John nói:
- Ồ không đâu, cậu không bắt kịp nổi đâu! Tụi tôi sẽ đánh bại cậu. Tụi tôi
sẽ làm xong trước cậu. Cứ chờ rồi coi.
Rồi mọi người đều cười Almanzo.
Họ còn đang cười thì đã nghe tiếng tù và báo hiệu giờ ăn trưa. Ba và Lazy
John xén dứt những bộ lông đang xén dở dang và đi lên nhà. Royal buộc bộ
lông cừu cuối cùng, bỏ lại đó và Almanzo còn phải mang lên cầu thang.
Bây giờ cậu hiểu điều mà mọi người nói. Nhưng cậu nghĩ:
- Mình sẽ không để mọi người đánh bại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.